02
Lật lật cuốn lịch để bàn, tôi khoanh tròn ngày 28 tháng 7 bằng bút nước màu đỏ.
Tôi thoáng ngơ ngác, trước cả khi tôi kịp nhận ra, một năm trôi qua rồi sao?
Tôi nhắm mắt lại, khuôn mặt của Cung Húc càng lúc càng rõ ràng trong đầu tôi.
Cung Húc, hóa ra cậu ấy đã rời đi được gần một năm rồi.
Hôm nay là ngày 24. Bốn ngày nữa sẽ ngày giỗ đầu tiên của cậu!
Tôi đặt lại cuốn lịch lên bàn, kéo ngăn kéo thứ hai bên phải ra, nơi có một bức ảnh.
Người trong ảnh là một thiếu niên hiền lành, có hàng lông mày sắc nét. Cậu ấy mặc bộ đồ lặn, nụ cười ấm áp trên môi, đôi mắt đen lấp lánh, đong đầy ánh sáng mặt trời.
Tôi duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt cậu, cái chạm lạnh lẽo không một chút ấm áp.
Đương nhiên là không có hơi ấm rồi, chỉ là một bức ảnh. Tôi không khỏi cười khổ, chống tay lên cằm, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài ô cửa là những cành đào rậm rạp, những quả đào mùa hè đang chín rộ, treo nặng trĩu trên cành.
Mọi vật đều thật quen thuộc, giống như năm ngoái, hay giống như mọi năm đã trôi qua. Điểm khác biệt là mùa hè năm nay, không có Cung Húc.
Không chỉ năm nay mà kể từ bây giờ.
Chỉ nghĩ đến điều này thôi cũng khiến trái tim tôi đau nhói.
"Thập Vũ, mẹ vào nhé!" Giọng mẹ tôi từ ngoài cửa vang lên, cánh cửa lập tức mở ra, mẹ bưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-rung-sau-co-co-tich/3321940/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.