Theo quán tính, Harry té nhào trên mặt đất, Chiếc Cốc Lửa cũng bị văng ra xa, giờ đây cậu đã hoàn toàn khẳng định so với Khóa Cảng thì bột Floor có vẻ thích hợp với học sinh năm hai hơn. Cậu ngẩng đầu, dựa vào ánh sáng lờ mờ đánh giá bốn phía: Nơi đây hoàn toàn không phải Hogwarts —— chắc chắn cậu đã rời khỏi địa phận trường khá xa, ít nhất cũng phải hơn một trăm dặm, bởi vì ngay cả những ngọn núi bao quanh lâu đài cũng không thấy tăm hơi đâu cả, nơi đây giống hệt như trong thiên văn miêu tả —— một bãi tha ma bỏ hoang tối thui —— ở bên phải cậu là một thân cây thủy tùng cao to và xa xa lờ mờ bóng một ngôi nhà thờ nhỏ, bên trái cậu nhô lên một ngọn đồi, cậu chỉ có thể loáng thoáng nhận ra được dáng của một ngôi nhà cổ nho nhỏ trên sườn đồi. Bãi tha ma hoàn toàn vắng vẻ, ngay cả một ngọn gió cũng không thổi tới nơi đây, không khí âm trầm bao quanh nơi này khiến sống lưng người ta không khỏi phát lạnh.
“Petrificus Totalus” Một giọng nói sắc nhọn của ai đó vang lên giữa khung cảnh hoang vắng, Harry giật mình phát hiện ra bản thân đã không thể động đậy, khóe mắt cậu chỉ có thể miễn cưỡng nhìn đến một bóng đen đang thong thả bước qua những ngôi mộ về phía cậu —— đó là một người có vóc dáng thấp bé, mặc một chiếc áo khoác có mũ trùm đầu —— Harry không nhìn được khuôn mặt của kẻ đó vì gã đã dùng mũ trùm che kín gương mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-harry-xem-qua-sh-dong-nghiep-van/3019387/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.