Chương trước
Chương sau
Hôm sau ngay khi vừa hết lớp, Harry rất tự giác cùng Hermione nói tạm biệt rồi hướng phòng hiệu trưởng đi đến. Cậu vừa đi vừa không ngừng tự hỏi: giáo sư nói Dumbledore sẽ không dùng Chiết Tâm Trí Thuật hay Chân Dược, nhưng mà cậu vẫn không thể nào yên tâm… Chờ một chút, lúc đó giáo sư là nói “căn bản khỗng cần mấy thứ này, ông ta cũng có thể từ những lời trò nói biết đến những gì cần biết, trò tốt nhất là nên quan tâm đến mớ cảm xúc dễ dàng kích động của mình trước đi!” … Ý giáo sư muốn nói có phải là Dumbledore chỉ biết được qua phân tích lời nói của người khác, tìm ra những gì ông ta muốn biết… Như vậy, chỉ cần khôn khéo trả lời những câu hỏi của ông ta… Quan tâm đến mớ cảm xúc dễ dàng kích động của mình trước đã? Vậy là giáo sư có ý nói cậu phải biểu hiện cho giống một Gryffindor trước, lời nói của một Gryffindor thì sẽ không ai đi hoài nghi, dù sao đại đa số Gryffindor đều là một đám ngu ngốc tâm tình xúc động nói trước rồi mới nghĩ! ( Mắt lạnh: Uy, chàng trai! Lẽ nào ngươi đã quên bản thân cũng là một Gryffindor rồi sao? – -! , Min: Haizz, Xuất giá tòng phu a )

Trong lòng đã nghĩ thấu đáo, Harry bước chân liền nhẹ nhàng không ít, rất nhanh liền tới trước cửa phòng làm việc của hiệu trưởng, cậu quay đầu đối thạch thú đứng canh cửa nói ra khẩu lệnh, bước vào gian phòng cổ quái treo đầy những bức ảnh của các vị hiệu trưởng quá cố. Kỳ thực đối với đại đa số học sinh trong Hogwarts mà nói, Harry tương đương quen thuộc căn phòng này, bởi vì nhiều nguyên nhân, cậu cũng đã tới đây vài lần.

“Chào, Fawkes, ngươi thoạt nhìn rất không sai nhỉ!” Harry quen thuộc nhìn về phía con chim phượng hoàng đang đậu trên cành cây gần cửa của nó chào hỏi, có chút cảm khái, lần trước bản thân nhìn thấy nó, là lúc cậu bị một con Xà Quái khổng lồ truy đuổi, chính con chim phượng hoàng này đã mổ mù cặp mắt nguy hiểm của Xà Quái, cậu mới có thể phản kích, sau lại cũng chính nhờ nước mắt của nó mà cậu còn giữ được cái mạng này. Đến bây giờ nghĩ lại, nguyên lai nó cũng là do Dumbledore an bài trước rồi, ông ta nhất định biết quái vật trong mật thất là gì, cho nên mới an bài chu toàn như vậy, chỉ có cậu ngu ngốc làm theo những gì ông ta an bài bước vào nguy hiểm, nhưng mà lẽ nào ông ta không lo lắng đến vạn nhất cậu tới muộn, Ginny bị thiếu niên Voldemort kia hấp hết sức sống, thì làm sao? Nếu như lúc đó thông đạo không bị sập xuống, Ron cùng cậu đi tới, ai có thể đảm bảo một người không hiểu xà ngữ như Ron sẽ không bởi vì ngoài ý muốn nhìn vào mắt Xà Quái mà tử vong?! Hiện tại tỉ mỉ nghĩ lại những chuyện này, Harry càng cảm thấy sợ, đây tất cả là vì kế hoạch bồi dưỡng Kẻ Được Chọn sao?! Lẽ nào cậu cùng những người xung quanh cậu lúc nào cũng phải ở trong tình trạng nguy hiểm như vậy sao?!

“Nga, Harry, đứa nhỏ của ta, thật cao hứng là trò thích Fawkes, thoạt nhìn nó dường như cũng rất thích trò!” Một thanh âm hiền lành cắt đứt dòng suy nghĩ của Harry.

“Hiệu trưởng Dumbledore”, Harry cấp tốc đè xuống tâm tình vừa nổi lên của mình, có chút sợ hãi cười cười nhìn Dumbledore, “Ngài khỏe, ngài cũng biết phượng hoàng rất khó gặp được… Được nhìn thấy một con mỹ lệ như vậy…”

“Không cần giải thích, đứa nhỏ. Một con phượng hoàng mỹ lệ đương nhiên so với một lão nhân già yếu như ta hấp dẫn hơn nhiều, ta rất minh bạch!” Dumbledore nhìn cậu, “Bất quá mong trò có thể dành cho ta chút thời gian, sau đó trò có thể cùng Fawkes ngồi chơi một lúc, Fawkes luôn oán giận ta, nó luôn luôn ở nơi này cùng lão nhân ta ở chung, rất buồn chán!”

“Ách… Xin lỗi…” Harry có chút không tự nhiên ngồi xuống chiếc ghế sô pha đỏ đối diện bàn công tác của Dumbledore.

“Không cần xin lỗi, đâu phải chuyện gì lớn”, Dumbledore huy huy đũa phép, Harry trước mắt liền xuất hiện một cốc nước bí đỏ cùng một đĩa kẹo, “Tổng hợp mọi loại vị trái cây, sản phẩm mới của tiệm Công Tước Mật, đương nhiên nếu như trò không thích, có thể nếm thử vị kẹo đặc thù của họ —— kẹo que máu tanh, cũng không tệ lắm!”

Harry nhìn đĩa kẹo trước mặt, khóe miệng có chút co rút, “Không cần, vị thường là được rồi, ân… hiệu trưởng Dumbledore, con có thể xin một phần bánh kem không?”

“Bánh kem? Ta có thể biết tại sao không? Trò trước đây cũng đâu chán ghét món nước bí đỏ này, đúng không?” Dumbledore cùng Harry nói chuyện giống như một vị lão nhân bình thường cùng một đứa cháu trai nói chuyện phiếm, không hề nhắc tới vấn đề mà ông ta thực sự muốn biết.

“Ăn nhiều bánh kem lớn lên con mới có thể cao to hơn chút, con thực sự rất gầy yếu, ngay cả Hermione còn cao hơn con!” Harry gãi gãi đầu, tiếp lời Dumbledore, gần đây cậu mới phát hiện ra giáo sư sắc mặt tuy rằng không được tốt, nhưng mà cũng rất cao lớn, Harry không biết tại sao tự cảm thấy có chút nguy cơ, sau khi hỏi qua Hermione, cậu cơ hồ là dùng bánh kem thay thế đồ uống. ( Mắt lạnh: tiểu Harry, vô luận ngươi cao lớn đến đâu cũng không thể cải biến bản chất tiểu thụ của ngươi đâu!)

“Chính xác, trò hắn là ăn nhiều chút,” Nhìn thân thể Harry so với bạn bè cùng lứa đều nhỏ gầy hơn rất nhiều, ánh mắt màu lam của Dumbledore không khỏi ánh lên tia hổ thẹn, ông một lần nữa dùng đũa phép gõ xao chén nước, đem nước bí đỏ chuyển thành bánh kem, “Trò không đeo kính mắt nhìn càng thêm giống James ba trò, bất quá ánh mắt rất đẹp, hệt như Lily, nhưng mà ta nhớ rõ trước tuổi vị thành niên pháp sư không thể dùng ma dược trị liệu cận thị mới đúng.”

“Là kính áp tròng của muggle, trực tiếp đeo trên nhãn cầu, là Hermione cùng Sirius dẫn con đi mua.” Harry chỉ chỉ con mắt, nói.

“Vậy sao? Thực là thần kỳ, đúng không?” Ánh mắt giấu sau cặp kính nửa vầng trăng của Dumbledore tỉ mỉ quan sát từng chút thay đổi trên thần sắc Harry, “Harry, nghe nói trò đã có một khoảng thời gian không ở trong ký túc xá Nhà, ta có thể biết lý dó tại sao không?”

Tới! Harry ngực lộp độp một chút, biết đã tới chuyện chính, âm thầm nâng cao tinh thần đáp: “Mọi người không chỉ xa lánh con, còn lén lút đem đồ đạc cá nhân của con giấu đi, con phải ly khai, hiệu trưởng, điều này ảnh hưởng rất lớn đến việc học tập trong trường học của con, hơn nữa con thực sự không thể ngờ mọi người trong Gryffindor lại có thể sử dụng loại thủ đoạn ấu trĩ này.”

“Tất cả bọn họ vẫn còn trẻ, người lúc còn trẻ thì luôn phạm phải một ít sai lầm, ta tin rằng bọn nhỏ Gryffindor hiện tại cũng đã hiểu ra sai lầm của chúng. Nhưng mà Harry tại sao bọn họ lại làm như vậy?” Dumbledore rất thỏa mãn với những gì Harry trả lời, trên thực tế, căn cứ những gì ông đã điều tra cùng những lời Harry vừa nói rất tương xứng.

“Bởi vì con rời khỏi đội bóng Quidditch, con không hiểu được tại sao chỉ vì một chuyện riêng tư của con như thế mà khiến mọi người phản ứng thái quá đến vậy.” Harry nói ra một phần sự thật, phần mà Dumbledore cho rằng là thật, nếu như cố giấu diếm sẽ chỉ làm Dumbledore suy nghĩ càng nhiều, mà đem mọi chuyện đã xảy ra nói hết, trái lại không khiến người hoài nghi, hơn nữa qua một thời gian dài như vậy ông ta mới tìm tới cậu, nói vậy cũng đã điều tra rất nhiều.

“Những đứa trẻ tầm tuổi này luôn luôn thích sùng bái anh hùng, Harry, trò là anh hùng trong lòng bọn nhỏ, tại môn bóng Quidditch. Trò rời khỏi đội bóng Quidditch không phải là một đả kích lớn đối với bọn nhỏ sao, từ lập trường của bọn nhỏ đến xem điều này giống như một loại nhu nhược trốn tránh, trò hãy thông cảm bọn chúng một chút, Harry! Có thể nói cho ta biết tại sao trò lại làm như vậy không?” Ánh mắt Dumbledore lộ ra tia nhìn sắc bén.

Anh hùng?! Có hỏi ta nguyện ý hay không chưa?! Harry cười nhạt trong lòng, biểu hiện ra bộ dạng ủy khuất, “Con… Con chỉ là…” Harry cúi thấp đầu, “Bởi vì Sirius… Con chỉ là muốn thử một chút, xem thử nếu như con không ở trong đội bóng Quidditch, không giúp học viện lấy được vinh dự, mọi người sẽ đối đãi con như thế nào… Nhưng mà, bọn họ tựa hồ đối đãi như bình thường cũng không được…”

Harry gián đoạn giải thích khiến Dumbledore cho rằng đây đúng là nguyên nhân gần đây Harry không thích hợp, ông khuyên giải nói: “Harry, ta biết chuyện Peter khiến trò gặp đả kích rất lớn, nhưng mà Peter chỉ là số ít, trò không thể bởi vì một ít nguyên nhân mà thử bạn học của mình, ta nói rồi bọn họ vẫn còn là trẻ con, còn rất nhỏ dại, Harry trò không thể dùng ánh mắt không công bình này đối đãi bạn học của mình. Trò hẳn là lý giải một chút tâm trạng thất vọng của bọn họ bởi vì trò rời khỏi đội bóng Quidditch sau thua đội Slytherin, hiện tại bọn họ đã hiểu được bản thân sai lầm, đúng không nào?”

Harry trong lòng âm thầm bĩu môi lời Dumbledore nói, nhưng vẫn biểu hiện ra bản thân ý thức được mình sai trái: “Xin lỗi, Dumbledore hiệu trưởng, con ngày hôm nay sẽ chuyển về.”

Dumbledore rất thỏa mãn gật đầu, sau đó tại Harry sắp ly khai đột nhiên hỏi: “Nghe nói trò gần đây rất thích dạo quanh phụ cận hầm. ta có thể biết lý do sao?”

Harry hơi sửng sốt một chút, vô ý thức đáp: “Lúc con đón Giáng Sinh tại nhà Sirius, thì thấy tấm thảm treo tường ghi bản gia phả của dòng họ Black, phát hiện Malfoy cư nhiên phải gọi con cậu họ, điều này rất thú vị, cho nên con mới đi hầm trêu Malfoy.”

Dumbledore không ngờ tới là đáp án này, ông đối với những chuyện xảy ra quanh hầm luôn nắm bắt không nhiều lắm, cũng chỉ là nghe nói gần đây Harry luôn thích dạo qua khu hầm, nhưng không ngờ tới đáp án này, sửng sốt một chút sau ông mới nở nụ cười thích thú, đang định trêu ghẹo vài câu. Lúc này lò sưởi trong tường đột nhiên bừng lên ngọn lửa xanh, sau đó một người vu sư đầu hói, da đen, đeo chiếc khoen vàng óng ở một bên tai xuất hiện trong ngọn lửa, lời mà người đàn ông đó thốt ra khiến cho bầu không khí căn phòng ngay lập tức trở lên ngưng trệ.

“Dumbledore, Bộ Pháp Thuật truyền đến tin tức mới nhất, Peter Pettigrew đã vượt ngục Azkaban!”

~~Hết chương 39~~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.