Chương trước
Chương sau
Harry ngước nhìn người chắn ngang đường mình, trong mắt hiện ra một đạo không dễ phát hiện lạnh lùng, cậu có chút bất đắc dĩ đổi vẻ khẩn trương nhìn chăm chú tiểu nữ pháp sư: “Hermione, có chuyện gì sao? Mình còn có chút việc, nếu như không vội, chờ đến bữa tối nói tiếp, thế nào?”

“Harry, chờ chút nữa hẳn là không khóa, mình nghĩ chúng ta hẳn là có thời gian nói chuyện, đúng không nào?” Tiểu nữ pháp sư cường ngạnh nói, cô dùng sức đẩy người nào đó vừa nhìn đến Harry vẫn một mực duy trì trầm mặc ra trước.

“Har… Harry… Xin lỗi, mình không nên bởi vì bồ rời khỏi đội Quidditch mà cùng bồ cãi nhau, thật sự xin lỗi bồ!” Tại Hermione thúc giục, Ron phảng phất như đã quyết tâm, y mang theo bộ mặt thấy chết không sờn?! lớn tiếng hướng Harry nói. Ngay từ đầu còn có chút nói lắp, nhưng sau càng ngày càng lưu loát.

Harry có chút ngoài ý muốn giương lông mi, đối với Ron sau vài ngày đi học lại liền đột nhiên chạy đến xin lỗi có chút kinh ngạc, đương nhiên, ắt hẳn Hermione cũng bỏ không ít công sức vào trong đó đi, bất quá… Harry khẽ hạ mí mắt, lần này phải làm cô thất vọng rồi, muốn cho cậu tha thứ y, dường như đã trở lên rất khó khăn rồi, dù sao từng có một lần hiểu nhầm ai biết còn có lần thứ hai hay không, sau khi tiếp xúc với Slytherin ngày càng nhiều, tiêu chuẩn của Harry đối với tín nhiệm cùng hữu tình đã cải biến rất nhiều. Harry cảm thấy mình càng thưởng thức tình hữu nghị của Slytherin hơn sau nhiều lần thử, sau đó mới biểu đạt tín nhiệm của mình với đối phương, như vậy tình hữu nghị của hai người mới có thể lâu dài, cũng khiến người yên tâm.

Tựa hồ sau khi xin lỗi xong cũng không nhận được phản ứng mong muôn, Ron nhìn Harry không có phản ứng đặc biệt nào, cảm thấy có chút ngượng ngùng, dũng khí thoáng chốc tụt giảm như qủa bóng xì hơi, nhất thời, bầu không khí trở lên vô cùng xấu hổ.

“Harry, Ron đã nhận ra sai lầm của cậu ấy, lúc trước bồ cũng có sai, bồ biết tính Ron rất hay miên man suy nghĩ, trước đó bồ lại cố tình che giấu, hơn nữa bồ cũng không nên dùng phương thức này đến thử, ba người chúng ta là bạn bè đã từng trải qua sinh tử cùng nhau, không đúng sao?” Hermione nỗ lực hàn gắn lại tình bạn đang đứng bên bờ vực tan vỡ giữa Ron và Harry, dù sao suốt hai năm qua bọn họ đã trải qua nhiều tình huống nguy hiểm như vậy, loại tình bạn này sao có thể tan biến chỉ vì Harry rời khỏi đội bóng Quidditch, như thế thật rất đáng tiếc!

Harry im lặng một hồi, ngẩng đầu, khuôn mặt mang theo mỉm cười, cậu quay sang Ron nói: “Đương nhiên, mình chưa bao giờ trách bồ, Ron.”

“Thật vậy sao, Harry?!” Ron kích động nhìn chăm chú vào Harry, trong mắt rõ ràng đang rất chờ mong.

“Đương nhiên là thật, mình không phải còn tặng bồ quà giáng sinh sao? Không biết bồ có thích cái đó không.” Harry khóe miệng mỉm cười, nhưng trong mắt không có chút tiếu ý nào.

“Thực sự rất tuyệt! Harry, mình vẫn đều mong có một con cú mèo, Ginny cũng rất ao ước được món quà giống mình!” Ron hưng phấn nói, hiển nhiên món quà giáng sinh này chính là nguyên nhân y hướng Harry xin lỗi, đột nhiên, Ron tựa hồ nhớ tới cái gì, khuôn mặt thoáng chốc chuyển sang màu mái tóc của y, nhỏ giọng xấu hổ nói, “Xin lỗi, Harry, mình quên tặng quà giáng sinh cho bồ…”

“Không sao cả”, Harry tựa hồ chẳng hề quan tâm, cậu phất phất tấm giấy da dê trên tay, “Xin lỗi, Ron, mình còn muốn đến thư viện tìm chút tư liệu, chúng ta khi nào rảnh rỗi tiếp tục trò chuyện, nhé? Dù sao bồ cũng không thích thư viện lắm.”

“Ách… Đương nhiên”, Ron lập tức tránh đường, “Harry, bồ chừng nào thì quay về ký túc xá, bọn họ đều biết sai rồi… Tất cả mọi người đều trông ngóng bồ quay trở lại…”

“Ngày hôm nay khí trời không sai”, Harry không có trả lời Ron, cậu quay đầu nhìn ngoài cửa sổ một chút, nói, “Hay là bồ có thể ra sân bay bay một chút, mình nhớ lúc đi cũng mang theo Nimbus 2000, kỳ thực, kỹ thuật bay của bồ không tệ chút nào, vì sao bồ không nghĩ đến chuyện xin vào đội bóng Nhà chứ?!”

Harry nói liền đem Ron chuyển hướng sang phi hành, Ron hiện tại dưới sự cổ động của Harry, hận không thể lập tức trở về ký túc xá lấy chổi ra ngoài sân bay vài vòng, căn bản đã quên chuyện khuyên Harry trở về tháp Gryffindor. Nhìn bóng lưng Harry dần ly khai, Hermione không khỏi thở dài, thông minh nhạy cảm như cô cũng đã phát hiện Harry căn bản không hoàn toàn tha thứ cho Ron, tựa hồ thực sự không cần người bằng hữu như Ron nữa, cô cũng nghĩ không ra biện pháp khuyên giải nào, Harry ở một số phương diện vẫn là người tương đương cố chấp.

“Đầu sẹo, cứ để cho tên hồng mao kia ảo tưởng hoài sao? Ngươi định lừa dối tên ngốc Weasley đó mãi sao?!” Đến chỗ rẽ lại có một thanh âm ngạo mạn vang lên chặn lối Harry.

“Malfoy?!” Đã lâu không có ai gọi cậu như vậy, ngoài ý muốn lại khiến Harry cảm thấy có chút thân thiết, “Ta không biết người thừa kế gia tộc Malfoy lại thích nghe ngóng chuyện người khác như thế. Lừa dối?! Thực sự là cái đáng sợ lên án, ta cũng không cho rằng mình lừa Ron cái gì!”

“Sách, ngươi không phải khiến tên Weasley ngu ngốc kia nghĩ đến ngươi vẫn tiếp tục cùng hắn làm bằng hữu sao? Nhưng mà biểu tình của ngươi lúc này không có vẻ gì là như thế. Nguyên lai đầu sẹo cũng sẽ nói dối sao?!” Draco theo thói quen giương cằm, hai tay khoanh trước ngực tựa lưng vào tường.

“Ta chỉ là nói mình tha thứ hắn, cũng không có nói ta sẽ tiếp tục cùng hắn làm bằng hữu, ta nghĩ bản thân biểu đạt ý tứ cũng tương đương rõ ràng.” Harry cũng sẽ không thừa nhận những lên án không đúng sự thật, “Tìm ta có việc sao? Ta thật không tin ngươi đến chỉ là để nghe lỏm.”

“Thiết! Một người Malfoy mới không làm cái chuyện mất phong độ vậy”, Draco ngẩng cao đầu hệt một chú chim công kiêu ngạo, “Ta chỉ là nghe được một ít tin tức thú vị, riêng đến tìm ngươi xác định một chút!”

“Nga?!”

“Nghe nói mấy ngày nay tháp Gryffindor rất náo nhiệt, học sinh Gryffindor thường xuyên đến muộn lớp Độc Dược.” Draco khóe môi hiện lên tia giả cười, bởi vì lớp Độc Dược Slytherin cùng Gryffindor luôn học chung nhau, mấy ngày nay mọi học sinh Nhà Slytherin đều được thưởng thức đầy đủ viện trưởng nhà mình phun nọc độc lên đám Gryffindor lại còn rất vui vẻ thoải mái trừ điểm, hiện tại trò tiêu khiển mới của đám Slytherin là sau khi ăn xong liền đi thưởng thức đám hồng ngọc còn xót lại đến đáng thương của Nhà Gryffindor.

“Phải? Vậy thật sự là đáng tiếc, ta đang tự hỏi sao giờ học Độc Dược các học sinh lại đến muộn như vậy, nguyên lai là đều có tập quán đi muộn, thực sự là thói quen không tốt.” Harry biểu tình bừng tỉnh nói, “Hay là giống như chức vị giáo sư môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám đều bị cái gì nguyền rủa, mọi người vừa đến giờ môn Độc Dược đều sẽ tập quán đi muộn, giáo sư Snape nhất định rất tức giận! Hoàn hảo, ta đã sớm chuyển ra ngoài tháp Gryffindor.”

“Phải?” Tuy rằng Harry đã chối hết, nhưng Draco khẳng định trong chuyện này cậu không thoát được liên quan, “Ngươi đã chuyển ra tháp Gryffindor?! Ta có vinh hạnh tham quan nơi ở mới của ngươi một chút sao?”

“Ta cho rằng Slytherin chú trọng chốn riêng tư.” Harry đương nhiên không muốn gian phòng của mình bại lộ ra trước mắt bất kỳ kẻ nào, phòng làm việc của giáo sư Độc Dược lại thêm một chiếc giương đúng kiểu Gryffindor, loại kết hợp này quá kinh tủng, cậu cũng không nghĩ muốn hù dọa bất luận kẻ nào, “Malfoy, cảm tạ quà giáng sinh của ngươi, con rồng rất đẹp.”

“Thật cao hứng ngươi thích.” Draco mặc dù khá tò mò nơi ở hiện tại của Harry, nhưng nếu Harry đã không muốn tiết lộ, y cũng sẽ không tự tìm mất mặt, “Món quà giáng sinh tặng thêm của ngươi cũng tương đương làm người ta —— ngoài ý muốn, phong cách phi thường —— Slytherin.”

“Phải, đó là ta thật vất vả kiếm về, ta đoán thứ gì đó mang phong cách Black sẽ rất phù hợp ngươi thưởng thức. Mặt khác, ta muốn đi gặp ngươi nói lời xin lỗi, Sirius dường như bởi vì món quà giáng sinh của ngươi mới có một chút hiểu lầm, mong rằng chú ấy không làm gì khiến ngươi gặp rắc rối!” Harry lén quan sát làn da bóng mượt trên khuôn mặt Draco, mấy ngày nay cậu mặc áo tàng hình tại ký túc xá Gryffindor thả vài món thuốc có tác dụng gây lẫn lộn mà Sirius cho, thành quả mấy ngày qua có thể chứng minh rõ ràng mấy món thuốc mà Sirius bào chế để trêu đùa quả thực rất đáng tin cậy, đáng tiếc, không thể nhìn đám người bị hại bằng thuốc của Sirius có bao nhiêu khổ sở.

‘Không có, một chút thuốc đó đương nhiên không làm khó được một người Malfoy.” Draco nghiến răng nghiến lợi nói, y lại nghĩ tới lúc nghỉ lễ giáng sinh suốt mầy ngày liền không dám ra ngoài, vẻ mặt tràn đầy mẩn đỏ, quả thực là vô cùng đáng sợ đối với một người họ Malfoy!

“Phải, vậy là tốt rồi!” Harry cười trộm, nhìn vẻ mặt Draco, hiệu quả của món thuốc đó chắn hẳn là rất thú vị.

“Đầu sẹo, ngươi dự định trốn tránh trận đấu bóng giữa chúng ta nữa sao?!” Draco cũng không nghĩ tiếp tục đề tài mất mặt này.

“… Malfoy, mẫu thân của ngươi tựa hồ thuộc gia tộc Black, phải không?” Harry đồng dạng cũng không muốn nói đến chuyện liên quan Quidditch.

“Đương nhiên, mẫu thân của ta đến từ gia tộc tối thuần huyết Black.” Draco phòng bị nhìn Harry.

“Vậy ngươi có biết gia tộc Black có một tấm thảm treo tường ghi lại cây gia phả không?” Harry khóe miệng hiện lên một nụ cười tương đương quỷ dị.

“Ta dĩ nhiên biết, mỗi gia đình quý tộc đều sẽ sở hữu một vật như vậy.” Draco kéo dài giọng điệu nói, tựa hồ đang cười nhạo Harry vô tri, “Đó là vật rất trọng yếu.”

“Phải, lúc ở nhà Black ta có nhìn qua gia phổ của gia tộc Black phát hiện ra nó cũng rất thú vị, ngươi biết không, Malfoy? Bà nội của ta tên là Dorea Black chính là bà cô họ của mẹ ngươi ( Mắt lạnh: cách xưng hô chỉ là đại khái thôi, ta đối với mấy cách xưng hô này thật sự vô năng a . Min: haizz, ta cũng thế a ),nguyên lai chúng ta là thân thích, ta đây nên như thế nào xưng hô mẫu thân ngươi đây, chị họ sao?! Hay là ta nên đi bái phỏng mẫu thân ngươi một chút, phải biết rằng, tại giới Pháp Thuật Sirius chính là giáo phụ của ta, ta vẫn chờ đợi chính mình có thật nhiều người thân…” Harry khuôn mặt biểu lộ vô cùng ước ao.

“Xin lỗi!” Draco nét mặt cứng ngắc thô lỗ ngắt lời Harry đang thao thao bất tuyệt, “Ta mới nhớ ra mình còn chuyện trọng yếu chưa làm xong!”

Sau đó, Draco một điểm quý tộc cũng không có lảo đảo ly khai, y cần quay về ký túc xá ngay lập tức để viết cho mẫu thân y một phong thư, tìm hiểu một chút những lời tên đầu sẹo kia vừa nói có phải là thật hay không. Lẽ nào tên đầu sẹo kia thực sự cùng mình có bà con quan hệ? Nếu như là thật, Merlin a! Chẳng lẽ y phải gọi tên đầu sẹo kia là cậu họ?!

~~Hết chương 34~~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.