Chương trước
Chương sau
“Sirius, ngươi tốt nhất nên tu dưỡng tốt cơ thể mới được, ngươi xem mình có bao nhiêu gầy a!” Harry nhìn Sirius sắp đi khỏi Hogwarts, có chút không đành lòng nói, “Nhất định phải ắn nhiều ngủ nhiều, ta mong muốn lần sau gặp có thể thấy một người khỏe mạnh Sirius.”

Đại cẩu cảm động nhìn Harry, “Thực là đứa trẻ ngoan, ngươi yên tâm, ta sẽ tự chiếu cố thật tốt, ngươi ở Hogwarts không nên lo lắng, mặc dù là đi mạo hiểm, có chuyện gì Remus nhất định sẽ chiếu cố ngươi, không cần lo lắng đến nội quy trường học!”

Harry giật giật khóe miệng một chút, phá hỏng nội quy trường học có thể công khai nói ra sao?! Harry len lén nhìn Dumbledore vẫn vui vẻ ăn đồ điểm tâm ngọt cùng giáo sư Lupin vẫn đang mỉm cười như trước, khóe miệng càng thêm run rẩy.

Đúng vậy, bọn họ hiện tại vẫn đang ở trong phòng hiệu trưởng, kết quả thảo luận cuối cùng Dumbledore mang đến là mỗi tuần Sirius phải đến bệnh viện Thánh Mungo kiểm tra thân thể một lần, đồng thời cho hắn xử lý một chút sự vụ cần phải làm sau khi hắn khôi phục trong sạch. Bất quá Harry đoán rằng Dumbledore lo lắng Sirius ở lại Hogwarts sẽ phá hư một đám Gryffindor cho nên mới không cho hắn điều dưỡng tại phòng y tế của trường.

“Sirius, trong mắt ngươi ta là loại người chuyên dạ du bị bắt sao?!” Harry bĩu môi phản bác, sau đó nhìn qua Dumbledore vẫn đang mỉm cười hòa ái nhìn lại đây, đành miễn cưỡng bỏ thêm một câu, “Đương nhiên vi phạm nội quy trường học là sai, ta sẽ không tùy tiện vi phạm nội quy trường học.”

Sirius tựa hồ nhìn ra ý tứ Harry, hắn nhếch môi, vỗ vỗ vai cậu, “Ân, ta hiểu rõ, sẽ không tùy tiện… vi phạm nội quy trường học. Harry, ta sẽ nỗ lực mua phòng ở, như vậy Giáng Sinh năm nay chúng ta có thể cùng nhau ăn mừng.”

Mua phòng ở?! Harry hạ xuống ánh mắt, tự hỏi một chút sau đó nói: “Sirius, ngươi không có nơi ở sao?”

“Ân, ngay năm mà ta bị Bộ Pháp thuật bắt vào Azkaban, phòng ở của ta đã bị tịch thu, nhà cũ của ta thì thực không hợp để người ta ở lại, hơn nữa, nơi đó cũng không hoan nghênh ta!” Sirius không suy nghĩ nhiều nói.

“Nhà cũ?! Sirius từng ở nơi đó sao?” Harry trong lòng vui vẻ, rốt cục nhắc tới cái này.

“Đó là nơi ta ở lúc còn nhỏ.” Hiển nhiên, Sirius cũng không lắm nguyện ý nói tới nơi này.

“thật vậy chăng?! Ta cũng muốn đến nơi Sirius từng ở qua, lễ Giáng Sinh năm nay chúng ta tới đó được không, Sirius?” Harry bày ra khuôn mặt ngây thơ khẩn cầu Sirius.

“Ách… Nơi đó có rất nhiều đồ vật Hắc Ma pháp… Không phải thực phù hợp cho trẻ con ở…” Sirius có chút khó xử, khó có được đứa con đỡ đầu khả ái ( Mắt lạnh: Khả ái sao? Lẽ nào ngươi đã quên mình là như thế nào bị đóng gói đến chỗ Lupin sao? ) của mình đưa ra thỉnh cầu, nhưng mà ngôi nhà cũ của dòng họ Black thật sự không thích hợp.

“Rất có ý tứ, không phải sao? Sirius, ngươi nhất định sẽ không khiến ta gặp nguy hiểm, ta luôn tin như vậy. Ta chưa từng nhìn qua ngôi nhà của dòng họ lâu đời trong giới pháp thuật nào, ta nghĩ chắc Hermione cũng sẽ cảm thấy hứng thú! Hermione là bạn tốt của ta, hay là ta có thể mời cô ấy cùng chúng ta đón lễ Giáng Sinh.” Để không bị hoài nghi, Harry còn nói thêm Hermione vào.

Con đỡ đầu không có kiến thức đến một dòng họ ma pháp lâu đời, con đỡ đầu đối với ngôi nhà cảm thấy hứng thú, con đỡ đầu muốn dẫn bạn bè tới chơi! Trách nhiệm làm cha đỡ đầu bắt đầu sục sôi trong lòng Sirius! Hắn vỗ ngực tự tin nói, “Yên tâm, Harry, ta nhất dịnh sẽ sửa sang lại nhà cũ, lễ Giáng Sinh người cùng bạn bè của mình đến chơi nhất định sẽ thỏa mãn!”

Có mục tiêu để phấn đấu đại hắc cẩu tràn đầy đầy nhiệt huyết ly khai Hogwarts, hắn vội vàng quay về nhà cũ của mình, có trời mới biết lâu như vậy không có người ở nó đã thành hình dạng gì, một nơi lớn như vậy, sửa soạn lại sẽ tốn nhiều thời gian đây.

Sau khi tiễn Sirius, Lupin chủ động muốn đưa Harry về lại tháp Gryffindor, Harry nhìn thoáng qua Lupin, không nói thêm gì trực tiếp theo sau y, cũng không có ý cùng y nói chuyện.

“Harry, ta có thể biết ngươi đối ta có ý kiến gì sao?” Mắt thấy sắp đến tháp Gryffindor, Lupin rốt cuộc nhịn không được nói ra nghi hoặc trong lòng.

“Vì sao hỏi như vậy?” Harry giả vờ không hiểu được nhìn Lupin, “Lupin giáo sư, ngài vì sao lại nghĩ như vậy?”

Nghe ngữ khí xa cách của cậu, Lupin không khỏi cười khổ, như thế còn nói không có ý kiến sao? Nhìn thái độ ngươi đối với Sirius cùng thái độ với ta có thể thấy được khác biệt.

“Harry, ta cùng James là bạn bè tốt. Ngươi có chuyện gì có thể tùy thời tìm đến ta!” Lupin nhìn Harry đang nở cười đạm mạc, có chút nghi hoặc, một cái Gryffindor có thể có được biểu tình như vậy sao?

“Ta biết, Lupin giáo sư.” Harry vẫn khách khí như cũ, đối với cậu, Lupin chỉ là bạn bè của phụ thân, cùng cha đỡ đầu của cậu có quan hệ mà thôi.

“Gọi Remus là được rồi.” Lupin nhìn thật kỹ ánh mắt Harry, không buông tha nói.

“Không được, như vậy thật sự quá thất lễ, ngài nhưng còn là một vị giáo sư!” Harry căn bản tiếp thu vị cha đỡ đầu để chuộc tội mà ở lại trong Azkaban, bởi vì khi hắn phát hiện cậu gặp nguy hiểm thì không quản gian khổ trốn ra khỏi Azkaban, tuy rằng vẫn vì muốn báo tư thù nhiều hơn một chút nhưng ít nhất hắn còn nghĩ tới con đỡ đầu của mình, hiện tại cũng là người thân duy nhất của cậu. Nhưng Harry không cách nào thừa nhận Lupin cho dù y chính là bạn tốt của phụ thân, Harry không cầu y phải thay cha mẹ nuôi nấng mình, chỉ mong chí ít y có thể vào ngày sinh nhật mình hay ngày lễ nào đó mà gửi một phần quà không cần quá quý giá, nhưng mà không có, hơn mười năm chẳng quan tâm tới, dựa vào cái gì bắt cậu coi tọng y như trưởng bối?! Huống chi mấy ngày trước y còn mở trò đùa với Snape giáo sư, đối với một người Slytherin lòng tự trọng đặc biệt cao như giáo sư Snape là cỡ nào vũ nhục, hơn nữa y còn muốn giáo sư Snape ngao chế Lang dược cho y, thiên văn nói đúng, qua sông đoạn cầu, đằng này Lupin còn chưa qua cầu, dựa vào cái gì?! Dựa vào Dumbledore đứng sau lưng, sách, sau này nhất định phải giúp đỡ Sirius, tuyệt đối không cho tên phúc hắc lang phong ân phụ nghĩa này làm công. ( Mắt lạnh: – -! Harry, ngươi biết công thụ là gì sao?! *Min: Khâm phục mức học tập của bé Har* )

“Harry…” Lupin có chút cụt hứng, không rõ vì sao Harry lại như vậy, thấy đã đến tháp Gryffindor, y chỉ có thể âm thầm nói với chính mình còn nhiều thời gian, không cam lòng vẫn phải ly khai.

Nhìn Lupin rốt cuộc đi khỏi, Harry không khỏi thở phào một hơi, nếu như tiếp tục cùng y nói chuyện, cậu chỉ sợ không kiềm được mà quay sang chất vấn y, phát tiết phẫn uất trong lòng.

“Potter, ngươi cùng tên ma nghèo giáo sư kia thật thân cận, là ngươi trời sinh có mị lực hấp dẫn ma nghèo sao?” Từ trong góc tối một người bước ra.

“Malfoy?!” Harry kinh ngạc nhìn mái đầu bạch kim đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt, không nghĩ tới sắp tiêu cấm rồi mà Malfoy còn ở tại nơi gần tháp Gryffindor như thế này.

“Không chào đón?” Draco nhíu mày, mẫn cảm hỏi lại.

“Đương nhiên không phải”, Harry vội vã phủ nhận, trong thiên văn cũng không phải một lần hai lần miêu tả qua lòng tự trọng mong manh của tiểu xà, “Muốn ta giúp ngươi gọi Ron ra sao?” ( Mắt lạnh: Harry, ngươi vẫn chưa buông tha cho DR sao… )

“Gọi tên vua nghèo tóc hồng ấy làm gì?” Draco nhíu nhíu mày, “Nếu như có thể, ta cũng không muốn gặp mấy thứ tổn hại thị lực như thế!”

“Nga, ta hiểu được.” Harry tự cho là hiểu biết nói xuôi theo.

“…” Vẫn nghĩ Harry có điểm không thích hợp nhưng không biết là ở chỗ nào, Draco nghi ngờ nhìn qua Harry, quyết định trước tiên cứ hòan thành xong nhiệm vụ được giao đã, “Về chuyện ngươi ngoài ý muốn cứu ta, cha ta nghĩ muốn biểu đạt chút lòng biết ơn với ngươi, đây là thư cảm tạ của cha ta!”

Harry chưa hiểu ra sao tiếp nhận bức thư hoa lệ tỉ mỉ tìm hiểu nét chữ trên bì thư, phát hiện thực sự thư viết cho mình mới mở ra, rất nhanh liền xem xong lại nhìn vẫn đứng bên cạnh chờ hồi âm Draco, lại nhìn một chút đầu kia hành lang bức họa Bà Béo đang nhìn chăm chú bên này, cậu suy nghĩ một chút, nói: “Malfoy, rất vinh hạnh nhận được thư cám ơn của ngài Malfoy. Bât quá ngươi không cảm thấy quà tạ ơn của ngươi thực tế hơn sao?!”

“Potter!” Draco phẫn nộ nhìn chằm chằm Harry, hiển nhiên vì lời nói của Harry mà giận dữ.

“Thỉnh nói cho ngài Malfoy, nếu như muốn cảm tạ ta, hiển nhiên kẹo là cái không sai lựa chọn. Nghe nói tiệm Công Tước Mật có rất nhiều loại kẹo ngon, nếu như ngài ấy thực sự muốn biểu thị thành ý, hay là trước ngày đi thăm làng Hogmeade gửi đến đây một đống kẹo có vẻ hợp lý hơn.”

Nói xong, Harry cũng không chú ý tới Draco giận đến khuôn mặt đỏ bừng, lướt qua y đi đến trước bức họa Bà Béo, khi lướt qua Draco cậu thấp giọng nói thêm: “Mang những lời ta nói từ đầu tới cuối nói cho cha ngươi.”

Draco vẻ mặt giận dữ ly khai tháp Gryffindor, trên đường quay về hầm, khuôn mặt y đã không còn tức giận nữa, chỉ còn lại biểu tình lâm vào suy nghĩ, Potter đến tột cùng muốn dùng những lời này nhắn gì đến phụ thân ta? Rất hiển nhiên, lá thư cũng không phải đơn giản chỉ là thư cảm tạ như bề ngoài của nó!

~~Hết chương 20~~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.