Chương trước
Chương sau
“Potter, là cái gì khiến ngươi có cái ý tưởng gặp Malfoy ngu xuẩn như vậy?! Ta cho rằng nhìn vào cách giao lưu giữa Malfoy và ngươi khi ở trường cũng đủ cho ngươi lý giải một số việc.” Snape thấp giọng rít gào, chết tiệt Potter lúc nào cũng tự cho là đúng, chết tiệt, hắn biết ngay lúc nghỉ hè Malfoy lại không mời mà đến bái phỏng còn hỏi hắn thấy thế nào về Potter là có chuyện kỳ quái mà, nguyên lai là vì lý do này! Thằng nhãi con chết tiệt, luôn thích tự kiếm chuyện sao?!
“Thế nhưng… ngoại trừ Dumbledore thì Malfoy là đối tượng hợp tác tốt nhất.” Harry bị Snape tức giận dọa tới, cậu cẩn thận hoạt động cước bộ hướng góc tường dời đi, hiện tại, cậu nguyện ý giúp thiềm thừ lột da cũng không muốn đối đầu đến Snape phẫn nộ.
“Hợp tác?! Potter, ngươi dựa vào cái gì cho rằng một cái tử thần thực tử sẽ đối với ngươi —— một đứa trẻ 13 tuổi nói chuyện hợp tác?!” Snape nở nụ cười nồng đậm trào phúng. Loại quý tộc luôn ăn tươi nuốt sống như Malfoy, đến tột cùng Potter có cái gì lòng tin có thể cùng Malfoy hợp tác. Từ phương diện nào mà nói, Dumbledore còn tốt hơn Malfoy một chút. Nhóc con muốn sớm quăng cái mạng nhỏ đi sao?!
“Nếu như Malfoy biết cuốn nhật ký mà hắn mang vào trong trường Hogwarts năm thứ hai để thả xà quái thực chất là cái gì, đối với người gửi cuốn nhật ký tại chỗ hắn có bao nhiêu quan trọng, hắn sẽ đáp ứng hợp tác. Ta nghĩ một dòng họ quý tộc lâu đời như Malfoy hẳn sẽ biết cái gì là hồn khí, ta nghĩ phải biết nó đến tột cùng là cái gì.” Harry cúi đầu nói ra suy nghĩ của chính mình.
Nhật ký?! Được rồi, Potter từng nói qua nó cũng là một hồn khí! Snape trong lòng khẽ động, nhưng ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc, hắn ác ý nhếch… một bên khóe môi, “Hay là một chậu thiềm thừ chưa đủ với tinh lực tràn đầy của ngài Potter, như vậy thêm một chậu nữa ngươi thấy sao?”
Harry nhìn Snape huy động đũa phép di chuyển tới một chậu thiềm thừ, cậu vẻ mặt đau khổ nhu nhu có chút muốn ói bụng, biết câu chuyện giữa mình cùng Snape phải dừng tại đây, nhìn một lũ ghê tởm trong chậu vẫn không ngừng nhúc nhích, Harry thông minh đè xuống xúc động muốn hỏi Snape có đồng ý hay không giúp chính mình liên hệ Malfoy, vùi đầu xử lý đống… ma dược kinh khủng này, có trời mới biết tối nay liệu cậu còn vị đạo để ăn uống gì nữa hay không.
Bất quá cũng tốt… Harry ánh mắt hơi buồn bã, từ sau khi biết con chuột là một Animagus, Ron tính tình có chút kỳ quái, luôn có ý hay vô ý làm bất hòa với cậu, chẳng lẽ hắn cho rằng cậu nói dối sao? Báo chí đăng lên ngày hôm nay còn không khiến hắn hiểu ra sao?! Vì sao? Vì sao cậu với hắn cùng nhau trải qua mạo hiểm suốt hai năm, cảm tình của bọn họ trong thời gian đó còn không bằng một con chuột hắn luôn ghét bỏ sao?! Nói như vậy, Ron cùng cậu kết bạn cũng chỉ là do Dumbledore bày đặt mưu kế?
Ngày hôm nay trong lớp ma dược, Ron chủ động chạy lại cùng Neville thành một nhóm khiến Harry có chút thương tâm. Harry cũng không phủ nhận, cậu đang nhìn tới Neville lại theo tập quán làm vạc thuốc nổ tung khiến, Snape mắng Ron cùng Neville không nâng nổi đầu thì trong ngực cậu có một loại cảm giác khoái ý mà hết giận, chỉ là Harry phát hiện bản thân hiện tại đối với điểm của học viện cũng không có nhiều chấp niệm như xưa.
Đương nhiên, tuy rằng Harry rất bất mãn Ron bởi vì chuyện Petter mà thái độ luôn làm bất hòa với mình, nhưng cậu vẫn như cũ muốn cứu lại tình bạn giữa cậu cùng Ron, Hermione cũng thoải mái mà nói Ron rồi sẽ nghĩ thông suốt, Harry trong lòng tính toán lúc đi tới làng Hogsmeade, ở đó chắc hẳn phải có quán bán sủng vật mới đúng, nếu như Ron thực sự thích chuột, cậu sẽ vào trong đó tìm một con chuột thật đẹp cho hắn.
Snape nhìn Harry một bên lột da một bên thất thần, oán hận tại tấm da dê viết xuống một chữ “T” thật to: Chết tiệt Potter, chẳng lẽ không biết như thế nào chăm chú công tác sao?! Đống thiềm thừ tuy rằng không đắt, những cũng là loại ma dược phải dùng tiền để mua, nhìn thủ pháp không xong của Potter, lột da thiềm thừ mà kéo theo cả thịt, sách, tất cả đều không đúng cách!
Cùng Malfoy hợp tác?! Vẫn còn cần quan sát một chút, đích xác, luôn đề cao lợi ích dòng họ như Malfoy ở một số thời điểm mà nói cũng là đối tượng hợp tác không sai, nhưng mà cũng cần có đủ lợi ích mới được. Bất quá, Potter nói cũng có đúng được một chút, Malfoy là dòng họ quý tộc lâu đời, tàng thư của bọn họ hẳn là có thể tìm được một chút kiến thức về hồn khí.
Đối với cụm từ hồn khí này, Snape luôn luôn có loại dự cảm không rõ, một loại cảm giác gấp gáp luôn thúc dục hắn đi tìm hiểu cho rõ cụm từ này mang hàm nghĩa gì, nó giống như một thứ trọng yếu vô cùng có thể quyết định lập trường của hắn sau này.
Sau khi Harry rời khỏi, Snape do dự thật lâu, cuối cùng, hắn chính là kéo ra một tấm da dê dùng ngôn từ mịt mờ viết một phong thơ, từ nội dung mặt ngoài bức thư đến xem bất quá chỉ là hỏi một loại trân quý dược liệu hạ lạc mà thôi.
Trong lúc ở bên kia Snape vừa oán thầm thằng nhãi Potter không ngừng quấn quýt mang đến cho hắn thêm gấp bội phiền toái, vừa bận rộn với tiểu bí mật của cậu, thì bên này Harry lại có thêm một cái phiền não mới.
Merlin a! Vì sao văn chương trong mộng của cậu lại có một ít cải biến mới, bên trong ngoại trừ cậu đối Snape… giáo sư dây dưa không ngớt ra, còn có rất nhiều thứ khác kỳ quái. Vì sao? Vì sao tối hậu Ron lại cùng Malfoy bên nhau? Ron không phải ghét nhất lũ độc xà Slytherin sao, nhất là Malfoy nữa? Vì sao Malfoy lại đem Ron đặt ở dưới thân, còn có… còn có sao Neville lại cùng một người bên Slytherin tên Blaise Zabini ở bên nhau? Thật là kỳ quái, vì sao đều là Gryffindor cùng Slytherin, nhưng đều là nam sinh, nếu như cậu nhớ không lầm, Ron hẳn là thích nữ tử mới đúng? Nếu như Ron với Malfoy ở bên nhau, Weasley phu nhân nhất định sẽ rất thương tâm… ( Mắt lạnh: Harry, ngươi thực sự nghĩ quá xa! )
Bởi vô cùng cuống quýt, thế cho nên khi ngày thứ hai Harry đến đại sảnh đường dùng điểm tâm, thì trên mặt lộ ra một đôi thâm quầng ánh mắt.
“Khỏe, Harry, ngươi không sao chứ? Ngươi thoạt nhìn thật không tốt, còn đang lo lắng chuyện Ron sao?” Hermione có chút lo lắng nhìn Harry, vì cậu lấy đến một phần lạp xưởng, “Không cần lo lắng, Ron rồi sẽ nghĩ thông suốt.”
“Ách… Ân…” Harry ngẩn người, lơ đãng thấy cách đó không xa Ron lén lút dùng ánh mắt lo lắng nhìn cậu, mới hiểu được Hermione nói là chỉ chuyện gì, bản thân Harry đúng là không phải vì chuyện này lo lắng nên chỉ có thể lên tiếng có lệ, cúi đầu ăn điểm tâm.
Thế nhưng Harry như trước không khống chế được chính mình đường nhìn, cậu lén lút đánh giá Ron cùng Malfoy đang ngồi trên bàn Slytherin, nói thật, cậu không có phát hiện giữa hai người này có chút nào khả năng, nếu như không nói tới bọn họ luôn đối chọi cùng trừng mắt nhau. Tiện thể cậu cũng lặng lẽ quan sát một chút cái người bên Slytherin tên gọi Blaise Zabini, đó là một nam hài có làn da hơi ngăm đen, trên mặt luôn có một bộ lười biếng tươi cười, bất đồng với Malfoy, tồn tại cảm rất thấp, hắn sẽ thích người như Neville?!
Harry có chút cuống, cậu đột nhiên phát hiện văn chương trong mộng đều là nam nhân ở bên nhau, vậy nữ hài tử đi đâu hết rồi?!
~~Hết chương 12~~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.