Tình yêu đến luôn phải thuận theo tự nhiên. Nếu yêu một cách gượng ép, vậy đó không thể gọi là tình yêu, chỉ đơn giản là sự chiếm hữu. Tình yêu vườn trường luôn là tình yêu đẹp. Tình yêu đến từ phía thanh mai trúc mã lại càng tươi đẹp hơn. Có thể là ở cùng nhau lâu dài liền nảy sinh tình cảm, hay cũng có thể nói, hai người chung đụng từ khi còn tấm bé, cho nên sẽ mãi mãi là của nhau.
Đối với cô, anh không phải là mối tình đầu, hoặc cũng có thể cô cũng thích anh nhưng chưa kịp ngộ ra. Còn đối với anh, trước giờ trái tim anh chỉ mãi hướng về phía của một người con gái, đó chính là cô. Anh cũng không có ý định sẽ thay đổi lòng mình. Ngày qua ngày, thứ tình cảm đó lớn dần lên, ăn sâu vào tiềm thức của cả hai, nhưng lại chẳng ai dám thổ lộ. Cho đến một ngày, cô nói cô thích nam sinh tên Hứa Hạo Nhiên, anh khó chịu. Nhưng chỉ cần là cô thích, anh có thể một mình chịu đựng tổn thương. Anh chỉ cần đứng ở phía sau lưng cô, bảo vệ và chở che cho cô vượt qua những giông tố của cuộc đời. Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, tình yêu của anh lại đón nhận được dự đồng ý từ nơi cô. Rất ngọt ngào...