Sáng sớm hôm sau Long Nữ ăn mặc chỉnh tề, ngồi trên sô pha ôm chặt điện thoại trong tay, tại sao à, là để chờ ba mình gọi tới. Nhưng cả một buổi sáng cũng không thấy có cuộc gọi nào. Chuyện gì thế này? Trác Lan bị cô làm cho không thể nào chịu nổi, lao tới cướp cái điện thoại trên tay cô, chống nạnh trừng mắt: “Long đại tiểu thư, cậu đừng làm chuyện mất mặt như thế có được không? Ông ấy là cha đẻ của cậu, cậu sợ ông ấy như vậy làm gì?”
Long Nữ lườm Trác Lan một cái, giật lại điện thoại, ấm ức nói: “Cậu thì biết gì, năm đó xém chút nữa thì ba bắt tớ đi lính. Cả đời ba làm cảnh sát, ngày nào nói chuyện với tớ cũng vô cùng cường điệu. Chuyện lớn như thế này tớ có chạy thoát nổi không?”
Trác Lan trông bộ dạng thảm thương của Long Nữ, cũng không nỡ đả kích thêm nữa. Ở bên cạnh Long Nữ đã bao năm nay, cô tới nhà họ Long còn thấy sợ ông Long, nói chi tới Long Nữ. Cô ngồi xuống bên cạnh, hai tay nắm lấy vai Long Nữ, kiên định nói: “ Mình bảo đảm, ba cậu hiện tại tuyệt đối không biết chuyện.”
Đôi mắt to tròn của Long Nữ đầy nghi hoặc.
Trác Lan cực kỳ tự tin, hơn nữa còn có chút đắc ý phân tích: “Cậu nghĩ đi, hôm qua chẳng phải tớ đã nói với cậu rồi còn gì, nhà họ Giang chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tay. Chuyện cậu và Giang Đông ly hôn, nói dễ nghe thì là nhà anh ta không đành mất đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-co-mot-ngay/3090774/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.