Ngày hôm sau Mục Xán đặc biệt xin nghỉ nửa ngày theo Lục Hiên cùng đi đón mẫu thân, bởi vì có Lục Hiên ở bên cạnh xoay chuyển, mà Lục mẫu có lẽ cũng có tâm địa muốn hòa giải quan hệ, bầu không khí ngược lại không tính quá hỏng ——ít nhất so với lúc Lục mẫu mới vào nằm ở Bắc đại Mục Xán đến thăm khi đó thoải mái hơn nhiều lắm.
Lại nói, bệnh của Lục mẫu không có gì đáng lo ngại, chỉ là nàng đã quen sống tinh tế tỉ mỉ, cẩn thận mọi thứ, lúc này đã nằm viện theo dõi mấy ngày mới thôi. Sau khi xuất viện, người một nhà cùng đi đặt phòng ở nhà hàng ăn bữa cơm, coi như là chúc mừng Lục mẫu khỏe trở lại.
Trong bữa ăn Lục mẫu mấy lần nhìn về phía Mục Xán, ánh mắt luôn phức tạp, nhưng nét mặt thủy chung duy trì một vẻ tươi cười. Trong khoảng thời gian này nội tâm nàng đều hoang mang lo sợ hơn bất cứ thời điểm nào trong quá khứ, lúc nào cũng cảm thấy bản thân đã bị cô lập hoàn toàn, cuối cùng thỉnh thoảng cùng Lục Hiên nói chuyện điện thoại vài cầu mới xác định còn có người đứng cùng trận tuyến với mình, như vậy nàng mới có thể an tâm. Về phần Mục Xán? Kia đã là vấn đề tạm thời không cần phải lo nghĩ nữa.Mà Lục phụ lại đối với chuyện của bản thân cũng sứt đầu mẻ trán, hiển nhiên cũng không có dư tâm tư mà quản chuyện của con trai.
Nói cách khác, tình huống hiện tại gần như đã chẳng khác nào bọn họ đã trá hình chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18260/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.