Sáng sớm mùa đông, ngay cả ánh mặt trời rơi xuống rèm cửa sổ cũng phảng phất như dẫn theo một tia lạnh. Mục Xán mở mắt ra, lấy tay xoa xoa sương mờ trên cửa kính, bọt nước lập tức theo dấu tay cậu chảy xuống, như là vẻ mặt đang khóc.
Tháng mười hai, thệ giả như tư phu, bất xá trú dạ. (L: bạn không biết câu này có nghĩa gì, cầu mn giải thích)
Mục Xán qua loa ăn xong bữa sáng, trong tiếng thở dài của phụ thân cùng ánh mắt xem thường của nữ nhân kia, lưng đeo cặp sách đi ra khỏi cửa.
Vừa mới vào cổng trường đã gặp Hồng Vân đang chạy đi mua bữa sáng, hắn nhìn thấy cậu vẻ mặt thần bí mà vỗ một cái: “Hắc, Mục Xán, cao tam xảy ra một đại sự kiện, ngươi nghe chưa?”
“Chuyện gì?”
“Chính là lão sư tiếng anh lớp 4 kia, gọi là Hồ cái gì ý nhỉ……Ngươi hắn là biết đi? Có người viết thư nặc danh vạch trần hắn.”
“Nga.” Trước nay vẫn luôn đối với chuyện người khác không có hứng thú quá lớn, Mục Xán nhàn nhạt đáp lại một câu.
“Ai, ngươi nga cái gì mà nga a, cũng không hỏi xem là vạch trần chuyện gì sao?”
“Không có hứng thú.” Mục Xán mặt không biểu tình mà phun ra một câu, trực tiếp đi vào trong trường.
“Ai ai ai ——- ta kháo, thực sự là một tên nhóc không thú vị!”Nhìn bóng lưng Mục Xán, Hồng Vân cảm thấy mất mặt, lắc lư cái đầu to đi ra ngoài mua bữa sáng, một hồi bát quái cứ thế chấm dứt.
Ngày đó, bầu không khí các lớp cao tam luôn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18233/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.