Khiến cho Lục Hiên khó mà tiếp nhận nhất chính là, mỗi lần Mục Xán đá bóng vào, các đội viên trong đội đều ôn ào mà xông lên, đem Mục Xán thành búp bê ôm tới ôm lui. Mặc dù mỗi lần Lục Hiên đều cố gắng mở hai tay ra giống như gà mái ôm con đem Mục Xán bảo hộ vào trong ngực, cũng vẫn ngăn cẩn không được những đội viên “Như sói như hổ” kia bổ tới.
Đặc biệt là Vương Tử Cao kia, người cao, sức lực còn vô cùng lớn không gì sánh được, rõ ràng là thủ môn, lại mỗi lần đều có thể chạy đến nửa sân bên kia của đối phương vô cùng hoàn mỹ mà chặn ngang đem Lục Hiên từ trên người Mục Xán ôm lấy, đè trên mặt đất chồng người, Lục Hiên thực sự là dở khóc dở cười, muốn nổi giận lại không thể, mỗi lần đều chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Mục Xán bị một đám người khác chồng người. Cho nên sau này khi bọn họ đã là một đôi Trợ công vương và Tiến cầu vương mỗi lần đá hết trận đều một thân đầy bùn đất, đồng phục bóng đá đều không còn chỗ nào sạch sẽ.
Về sau Vương Tử Cao bình thường luôn cố tình vô tình mà đối với Lục Hiên hắn kề vai sát cánh, động tay động chân, nếu không phải tất cả mọi người trong đội đều biết Vương Tử Cao đang liều mạng mà theo đuổi Lâm Linh lớp 1 cao nhị, Lục Hiên thật sự muốn hoài nghi hắn có phải tình hướng của hắn giống mình hay không.
Lại nói đến Lâm Linh kia, Lục Hiên cũng cảm thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18203/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.