Chuyện đổi chỗ cứ như thế trôi qua, nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một màn khác, đó chính là lúc nghỉ giữa tiết, chỉ cần Mục Xán vừa rời đi, chỗ ngồi của hắn liền xuất hiện một nữ sinh đến nhờ Lục Hiên chỉ bài.
Lục Hiên trước sau như một mà duy trì phong độ nhẹ nhàng của hắn, đạm tiếu đãi nhân (cười nhạt đối xử với mọi người),kiên nhẫn giảng giải, đối với thỉnh cầu của những nữ sinh yểu điệu này đưa ra, hiển nhiên là giúp đến nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không được chùn bước).
Loại chuyện này trước đây cũng không phải không có, nhưng gần đây có xu hướng càng diễn càng mãnh liệt, bởi vì lại trải qua một học kỳ nữa mà lớn lên, mọi người trưởng thành một chút, suy nghĩ tự nhiên càng nhiều hơn một chút, các phương diện càng hiểu biết thêm một chút, mà Lục Hiên cũng trở nên càng cao càng suất hơn một chút. Hắn hiện tại cũng đã 1m82, đây mới là một thiếu niên 15 tuổi chứ!
Đương nhiên, ngoài nguyên nhân này ra, còn có một nguyên nhân khác nhưng là hai người bọn hắn ai cũng đoán không ra. Đó chính là một bộ phận nữ sinh, kỳ thực mục tiêu chân chính đều không phải là Lục Hiên, mà là Mục Xán trầm mặc ít nói, cô tịch lãnh đạm kia!
Da dẻ Mục Xán di truyền từ mẹ hắn, thuộc loại trắng trẻo, vô luận mùa hè phơi nắng đen đến thế nào, qua không tới hai tháng sẽ lại trắng như cũ, về điểm này, đại bộ phận nữ hài tử ở trong lớp ở trước mặt hắn đều phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-dung-lai-o-thoi-nien-thieu-thanh-xuan/18180/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.