Sau sự việc ngày hôm qua, dường như cũng khiến cho tâm trạng của Tô Mộc Cầm được thả lòng rất nhiều. Cách đối xử với Thẩm Tư Thanh thay đổi một cách chóng mặt. Mọi thứ dường như đều trở về giống như những năm tháng thời đại học trước kia.
Dường như đến tận trưa, Thẩm Tư Thanh cũng không làm được gì, lúc đang họp, vẫn thường xuyên thất thần, cảm thấy mọi chuyện của ngày hôm qua xảy ra, như là một giấc mơ, vô cùng không chân thực.
Rất không dễ dàng gì mới đến lúc tan họp, Thẩm Tư Thanh trở lại văn phòng, lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho Tô Mộc Cầm: “Em dậy chưa?”
Tô Mộc Cầm đang ngồi trước bàn ăn mà Thẩm Tư Thanh đã cất công dậy sớm chuẩn bị cho cô, cầm cốc sửa trên tay, đánh chữ khá bất tiện, vì thế liền trực tiếp ghi âm giọng nói mơ màng của mình: “Dậy rồi.”
Thẩm Tư Thanh nghe được giọng điệu giống như đang làm nũng của cô, khóe miệng bất giác cong lên, tâm tình lập tức thoải mái, rất nhanh sau đó hắn liền nhắm tin lại: “Bây giờ đã chiều rồi, còn ăn sáng sao?”
Rõ ràng là chê cô ngủ nhiều mà, Tô Mộc Cầm hờn dỗi, đặt ly sữa xuống, sau đó gửi cho hắn một icon phẫn nộ, sau đó gửi thêm một dòng tin nhắn, “Là con anh muốn ngủ.”
Thẩm Tư Thanh nhìn vào màn hình, ngẩn người nhìn vào dòng chữ “con anh” mà cô gửi đến, trong lòng lập tức dâng lên sự ngọt ngào khó tả, hóa ra cũng có lúc hắn được hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-con-yeu/2062109/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.