“Tình yêu chân chính được ví như bóng ma: Ai nấy đều nói đến, nhưng ít người trông thấy.”
Ngày hôm sau, Tô Mộc Cầm đem cặp mắt đen ngòm đến công ty, bởi vì đêm qua mất ngủ, tinh thần của cô đều không tốt.
Vừa ngồi vào bàn làm việc, đúng lúc đó trưởng phòng Hạ tiến vào, thông báo kết quả công việc của quý này, “Việc ký thành công hợp đồng với DAF đã khiến Triệu tổng rất hài lòng, vì thế để ăn mừng cho sự kiện này, tối nay Triệu tổng sẽ mời tất cả nhân viên của phòng thiết kế chúng ta đi ăn mừng, mọi chi phí công ty chi trả......”
“Thật vậy sao?” Nhan Miêu hào hứng.
Trưởng phòng Hạ gật đầu, “Đúng vậy.” sau đó nhìn về phía Tô Mộc Cầm, “Mộc Cầm, lần này công lao của cô là lớn nhất, cho nên địa điểm vui chơi, tùy cô quyết định!”
Tô Mộc Cầm kỳ thực không muốn đi, thế nhưng, không muốn làm mọi người mất vui, liền quay sang hỏi thăm ý kiến của các đồng nghiệp trong phòng, sau đó nhất trí yêu cầu đi Sanlitun
“Các cô cậu đúng thật là biết hưởng thụ!” Trưởng phòng Hạ vui đùa, “Được được được, Sanlitun liền Sanlitun, sau này mọi người nhớ cố gắng nỗ lực nhiều một chút, ăn nhậu chơi bời, thêm tiền thưởng cái gì cũng có!”
Mọi người vừa nghe, lập tức đứng dậy hoan hô...... Còn Tô Mộc Cầm chỉ trầm ngâm yên lặng.
Màn đêm bao trùm khắp thành phố Bắc Kinh, tạo thành một dải lụa đen óng.
Tô Mộc Cầm ngồi trước hành lang của Sanlitun ngước nhìn bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-con-yeu/2062075/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.