Lên tới tầng hai mươi tư, sau khi đi qua một hành lang đầy mùi sơn và những cánh cửa màu trắng ngà, thư ký Tịnh dừng lại trước một căn phòng đôi, được trang trí đơn giản, thanh nhã.
“Hai cô chờ tôi một chút, tôi đi thông báo cho tổng giám đốc một tiếng.”
Tô Mộc Cầm đáp một tiếng, liếc mắt nhìn khuôn mặt phấn khích của Nhan Miêu, hơi phiền muộn.
Tịnh Hàm ấn điện thoại nội bộ, sau đó dùng giọng điệu chuyên nghiệp thông báo cho hắn một tiếng: “Tổng giám đốc, cô Tô và bạn cô ấy đã đến, trực tiếp cho vào hay không?”
“Để cô ta vào phòng làm việc của tôi.” Thanh âm bình tĩnh của Thẩm Tư Thanh vang lên khiến người nghe không nhìn rõ được cảm xúc, chỉ là lộ ra một ít lạnh lùng, “Chỉ một mình Tô Mộc Cầm!”
Tịnh Hàm cúp máy, sau đó tiến đến trước mặt của hai người bọn họ, đẩu gọng kính, có chút ngập ngừng nói, “Cô Tô, tổng giám đốc muốn gặp riêng cô.”
Nhan Miêu cảm thấy không khí có chút quỷ dị, sau khi Tịnh Hàm truyền lời nói của Thẩm Tư Thanh đến, Tô Mộc Cầm không hề cử động, hai tay chỉ nhẹ nhàng ma sát gấu váy, ánh mắt rơi ở dưới nền gạch hoa, giống như vừa rồi cô không nghe được những lời nói của Tịnh Hàm, nhưng thực ra là đang trầm tư.
Không khí như vậy có chút cứng ngắc, Tịnh Hàm không lên tiếng dục, Nhan Miêu cũng không biết Tô Mộc Cầm đang suy nghĩ cái gì, chỉ có thể lặng lẽ kéo vạt áo của cô, ánh mắt ra hiệu.......
Tô Mộc Cầm ngẩng đầu, dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chung-ta-con-yeu/107824/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.