Ngôn Tiểu An nhìn nét mặt hạnh phúc của Ngôn Chi Tinh, trong lòng thấy cay đắng xót xa.
Thật là hạnh phúc........hạnh phúc của Ngôn Chi Tinh, là hạnh phúc cả đời cô không chạm được đến.
Ngôn Chi Tinh liếc nhìn thời gian: “ Chị, em về đây, không còn sớm nữa. Hôm khác lại đến thăm chị.”
Khi Ngôn Chi Tinh trở về, phát hiện Ngôn Tiểu An có gì đó khác lạ, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều.
“ Lục Vân Trạm, anh đưa tôi về nhà đi.”
Lục Vân Trạm vừa nghe, lại thấy buồn bực.......cô không muốn ở lại bên cạnh hắn nữa sao?
Mặt lạnh lùng, ngữ khí đanh thép: “ Cô đừng mơ tưởng nữa. Sau này sẽ vẫn ở lại đây.”
........
Qua vài ngày, Lục Vân Trạm đưa Ngôn Tiểu An đến một bệnh viện tư nhân.
“Làm gì thế?” Ngôn Tiểu An đề phòng nhìn bác sĩ mặc áo blue trắng: “ Các người muốn làm gì tôi?”
Lúc này, cô đã bị Lục Vân Trạm bế lên bàn phẫu thuật.
Ánh đèn trên bàn phẫu thuật, toả ra ánh sáng chói mắt.
“ Ngôn tiểu thư, cô đừng căng thẳng, phẫu thuật sẽ thành công.”
Một bác sĩ nói.
“ Phẫu thuật? Phẫu thuật gì chứ?” Ngôn Tiểu An trắng bệch mặt nói: “ tôi không đồng ý làm phẫu thuật!”
“ Ngôn tiểu thư, đừng sợ, sẽ không có chuyện gì đâu.” Có một bác sĩ, xoa lên bụng của Ngôn Tiểu An: “ Nếu như bây giờ không lấy đứa trẻ này ra, Ngôn tiểu thư có khả năng sẽ thật sự chết vì bệnh ung thư dạ dày.”
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-chua-tung-yeu-anh/3163194/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.