Tưởng rằng loại thiện ý này của cậu sẽ lớn dần lên, nhưng một sự kiện đã hoàn toàn đánh vỡ nó. Con người cậu ích kỉ, cậu không phủ nhận được. Thứ cậu muốn có, đã có thì chỉ có cậu mới được nhận, cậu không muốn cho ai hết. Một khi thứ mà cậu đã có, người khác lại nhận được thì cậu sẽ ghen tức, cậu sẽ lập tức không thèm chú ý đến nữa.
Ví dụ như lúc này, cậu nhìn thấy anh, nhẹ nhàng ân cần nói vu vơ với một cô gái nào đó. Tay anh vuốt ve tóc của cô ấy như đã từng vuốt ve tóc cậu, nụ cười của anh nhẹ nhàng như nụ cười dành cho cậu. Mới một tuần mà cậu đã phát hiện, kì thật bản thân đã rất thích anh.
Nhưng anh lại đối xử với cậu như vậy, thật quá đáng mà. Anh đã yêu thương người khác rồi, tại sao lại yêu thương cả cậu. Cậu cảm thấy ngay lúc đó chỉ muốn nhào lên đánh anh một trận, đánh xong cậu sẽ bớt tức giận. Nhưng cậu lại lựa chọn bơ đẹp và đi thẳng về phòng. Sau bóng lưng lạnh lùng của cậu là anh ngây người tỉnh rượu.
"Nãy giờ tui có làm gì với bà không?" Anh quay sang hỏi cô bạn ngồi bên.
"Tưởng ông say loạn tính chứ. Cha nội dở hơi, vuốt tóc tui làm gì? Chưa đủ rối à?" Cô bạn bên cạnh càu nhau. Hôm nay là sinh nhật chị Huyền, cả đám đi nhậu nhẹt ăn uống. Hai người đều ở trong kí túc, cả người toàn mùi bia, trạng thái lâng lâng nên ngồi ngoài sân cho tỉnh chút. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-biet-nhau-som-hon/2641119/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.