Hai năm cứ thế hờ hững đi qua. Anh vẫn kiên trì theo cậu cho đến khi bản thân ra trường. Ra trường thì bắt buộc phải đi tour nhiều hơn, không thể cứ đuổi theo cậu hoài được. Tuy vậy, thỉnh thoảng cậu vẫn bị rượt cả một đoạn đường. Muốn trốn anh thì phải đi như ăn cướp vậy.
Anh hoàn thành khóa học thì vướng thêm một vấn đề. Bà nội ép anh đi xem mắt để cưới vợ. Khi anh bị triệu về nhà thì mẹ anh đã ngồi đấy, nhìn anh với ánh mắt không thể giúp gì.
"Bà, cháu đã nói là cháu có bạn gái rồi. Cô ấy là người Anh, bà cũng đã xem hình cô ấy. Sao giờ lại còn bày đặt gặp mặt. Mẹ cháu còn không lo chuyện này thì bà lo làm gì chứ?" Anh nổi giận đập bàn cái bốp.
"Hừ, con bé người Anh có gì tốt đẹp. Người Anh tôn trọng phụ nữ, lấy con nhỏ đó về để tôn nó lên làm Nữ Hoàng à? Nực cười. Tao cần cháu dâu hiếu thảo ngoan ngoãn, quan trọng là nghèo hơn nhà mình chút. Mẹ mày là con dâu tao, tao đã lên tiếng còn dám nói thêm à? Nhà bà ngoại mày giàu có tao đã ghét rồi, còn dám nói thêm nữa không?" Bà nội anh không nhẫn nhịn anh thêm nữa. Dù sao anh cũng không thể đánh cả bà nội mình.
"Bà nói thế là ý gì? Cháu yêu mình cô ấy thôi." Anh hơi đuối lý. Mặc dù đã tập cách cãi tay đôi, nhưng bà anh vẫn là hàng cao thủ, nói câu nào là chặn họng người ta câu đó.
"Tao với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-biet-nhau-som-hon/2641106/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.