Tôi nghĩ Chu Chính cũng chưa kịp xem bài báo sáng nay, huốnghồ đó cũng không phải là bài báo có tiêu đề gì to lắm. Lúc này biểu hiện củaanh ta lại có vẻ bị chấn động, đoán là anh ấy cũng không thể tin rằng Mộng Hànlại làm ra chuyện như vậy.
Chu Chính nhìn xung quanh rồi nói: “Đến văn phòng tôi đi!”
Tôi gật gật đầu, đi theo sau anh ấy, bước chân như gió đưa.
Đột nhiên đáng căm hận! Vệ Tư Bình chính là một tên ngụyquân tử ra vẻ đạo mạo, ông ta vẫn dùng thủ đoạn bỉ ổi này để đạt được mục đíchcó được tôi.
Tôi xưa nay chưa từng nghĩ một chút gọi là “dung nhan” gì củamình có thể khiến cho nhân vật nổi tiếng như Vệ Tư Bình làm vậy.
Bất luận thế nào, rốt cục là tôi hại Mộng Hàn. Anh ấy là mộtkẻ nghèo không có thân thế, dựa vào sự nỗ lực của bản thân mới có được thành tựunhư ngày hôm nay. Không thể không nói, ngoại trừ năng lực và sự phấn đấu ra,còn có yếu tố cơ hội và vận may trong đó. Nếu anh ẩy thật sự mất đi vị trí này,lần sau, anh ấy còn có thể có vận may như vậy nữa không?
Cuối cùng đến văn phòng của Chu Chính, cửa được anh ta đónglại, hai chúng tôi đều không ngồi xuống.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Anh ấy lo lắng hỏi.
Tôi cố gắng lắc đầu, môi run lập cập, “không biết, anh ấykhông nói gì.”
“Cô gặp anh ta rồi à?” Chu Chính có chút không dám tin.
“Tối hôm qua tôi đã gặp anh ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045648/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.