Tôi nghĩ đến việc đầu tiên chính là thay khóa, tìm nhà ởthành phố A không phải chuyện dễ. Thật đáng cười, người đàn ông từng cho tôi cuộcsống yên ổn, sau khi gặp lại anh ta, thay đổi lớn nhất trong cuộc sống của tôilà liên tục tìm nhà.
Sau một ngày làm việc tâm trí lơ lửng, tan làm tôi bắt xe đithẳng đến nhà Hân Hân, ấn chuông hồi lâu cũng không ai mở cửa. Tôi giống nhưngười mất hồn, cầm túi da đi về phía trước.
Di động reo lên, sau khi mở ra là tin nhắn của Mộng Hàn:“Hôm nay rất bận, buổi sáng họp, trưa phải đi tiếp lãnh đạo trong thành phố, nhớem!” Sau khi xem xong tôi xóa tin nhắn đi luôn.
Từ xa nhìn thấy một người đi về phía tôi, tôi cho là mình bịhoa mắt rồi, dừng chân lại, nhìn kỹ, tim như muốn nhảy ra, là Hân Hân. Trên taycô ấy xách một cái túi, bên trên có chữ Carrefour, nhét căng phồng.
Đi mua đồ ăn sao, cô ấy khá hơn rồi?
Cô ấy hiển nhiên là đã nhìn thấy tôi, bước chân sững lại,quay đầu đi nhanh về hướng ngược lại. Tôi không đuổi theo, cô ấy không muốn gặptôi, không sao cả, tôi chỉ cần biết cô ấy bình thường là được rồi.
Trong lòng tôi thoải mái hơn rất nhiều, ánh mắt dõi theobóng dáng Hân Hân, nhưng lại thấy cô ấy một lần nữa dừng lại, tim tôi ngừng đập.
Trước mặt Hân Hân, tôi thấy Trần Thế Mỹ ôm Lâm Uyển Uyển sátcánh đi lại, dịu dàng thân thiết như để tất cả mọi người thấy họ là một đôitình nhân đang yêu nhau nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045627/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.