Tôi không muốn làm phiền bạn bè, cũng không muốn lang thangđầu phố, dựa vào cái gì mà anh đòi sống phóng đãng, tôi phải để mình chịu khổ?Vì người đàn ông này, có đáng không?
Anh nhìn chằm chằm vào tôi: “Em giờ đang làm gì, mệt mỏithành như này sao?”
“Anh có đi hay không, nếu không tôi sẽ đi!” Tính cách củachúng ta rất giống nhau, đều không phải người không biết giữ lời hứa, hoặckhông nói, nói rồi nhất định sẽ làm được.
Sau vài phút, anh biến mất trước mặt tôi.
Tôi đi đến trước cửa lớn, khóa cửa lớn, từ cửa sổ nhìn rangoài, thành phố A bao trùm trong sự xa hoa, như lời mời gọi mê muội, cảnh sắccho nơi này sinh mạng mới, sáng lạn và rực rỡ mời gọi mời, con người sống nơiđây khó tránh khỏi khát khao dục vọng.
Cả thành phố phồn hoa trong những ánh đèn sặc sỡ, nhưng aithực sự đang vui? Như khi con người uống nước sẽ tự biết nóng hay lạnh.
Giờ là 8 giờ 40 phút tối, tôi móc điện thoại, gọi cho Phàn LệHoa.
“Ai đó?” Đầu kia vang lên, tôi vội đáp lại, “Xin chào Trưởngphòng Phàn, tôi là Tiêu Đồng Đồng của Công ty Vĩnh Chính…”
“Ồ là Tiểu Tiêu sao, tôi vẫn đang đi công tác, mấy ngày nữamới về, có việc gì sao?”
Tôi đúng là được ưu ái, người phụ nữ này chưa từng dùng khẩukhí thân thiết như vậy nói với tôi.
“Trưởng phòng, tôi nhớ lần trước bà còn có một yêu cầu mới đốivới “Phương án của hệ thống truyền tín hiệu”, tôi sửa đổi phương án một chútnhưng lại có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045599/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.