“Anh điên rồi à? Đây là đâu?” Thường Tương Tư cảm giác nửa người dưới lạnh lẽo, khẽ quát.
Một tay Bạch Văn Nguyên đè chặt cô, một tay cởi quần mình: “Có lẽ chúng ta ít làm nên không có sự hòa hợp giữa thể xác và tâm hồn, cũng vì vậy nên miệng em mới ngậm chặt đến thế, không nói bất cứ điều gì với anh.”
Cô lập tức cảm nhận được dòng điện xẹt qua khi hai cơ thể nóng bỏng chạm vào nhau, trong lòng vừa hoảng loạn lại căng thẳng: “Chẳng phải ban nãy em đã nói rồi sao?”
“Muộn rồi.” Một tay Bạch Văn Nguyên tách đùi cô ra, thân thể chen vào, dùng dục vọng nóng rực của mình cọ vào nhụy hoa của cô, thở dốc nói: “Trong lòng anh cứ như núi lửa sắp phun trào vậy, em phải dập lửa giúp anh, nếu không chúng ta sẽ bùng nổ thành chiến tranh thế giới đấy.”
“Làm tình không thể giải quyết được vấn đề.” Thường Tương Tư rất muốn giữ vững vẻ nghiêm túc của mình, nhưng phản ứng của cơ thể không lừa được người, khung cảnh càng xa lạ chật chội thì cô càng mất kiểm soát, cô khẽ nói: “Văn Nguyên, chúng mình đừng làm ở đây được không?”
Tên đầu sỏ Bạch Văn Nguyên kéo áo cô lên, thân dưới thong thả lại mạnh mẽ đâm vào: “Đã đến nước này, anh không nhịn nổi nữa rồi.”
“Anh làm thế này khiến em rất khó xử.” Thường Tương Tư càng sốt ruột, nơi hai người va chạm lại phát ra tiếng càng lớn.
“Em cũng rất thích mà!” Bạch Văn Nguyên không chịu buông tay, kiến quyết đâm sâu: “Nóng thế này, chặt thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/1193695/chuong-78.html