“Con nên xin lỗi Cao Xu.” Bà Bạch lạnh lùng nói: “Con bé rất yêu con, những việc đã giải quyết trong hơn một năm nay đều lấy con làm chủ, thậm chí con bé còn theo con điều đến Bình Thành. Con không thể vì sự ích kỷ của bản thân mà không suy xét đến cảm nhận của con bé được.”
Cao Xu rất phối hợp cúi đầu, bả vai còn run run.
“Tôi xin lỗi.” Bạch Văn Nguyên nhận lỗi: “Cao Xu, tôi biết em là một người phụ nữ tốt, luôn dịu dàng lại thấu hiểu lòng người, hy vọng em có thể hiểu cho tôi.”
Cao Xu khẽ ngẩng đầu, nét mặt tỏ vẻ uất ức, rồi lại không biết nên nói như thế nào.
“Văn Nguyên, con không thể dựa vào ưu điểm của Cao Xu mà ức hiếp con bé được.” Bà Bạch bất mãn: “Ngược lại, con phải suy nghĩ đến điểm tốt của con bé, quý trọng con bé ——”
Mục đích hôm nay tới của Bạch Văn Nguyên không phải để thuyết phục mẹ mình, chủ yếu là muốn canh chừng Cao Xu để không cho cô ấy nói lung tung nên anh đành gật đầu cho có lệ.
“Cao Xu, cháu có biết vì sao Văn Nguyên lại đơn phương đưa ra đề nghị giải trừ hôn ước không?”
Cao Xu nhìn bà Bạch, bộ dáng muốn nói lại thôi.
Bà Bạch nhìn Bạch Văn Nguyên, Bạch Văn Nguyên nhìn Cao Xu, trong ánh mắt có ý đe dọa, Cao Xu lại nhìn sang bà Bạch, chỉ dám lắc đầu.
Bà Bạch chắc chắn Bạch Văn Nguyên thật sự kiên trì. Nhìn Cao Xu nhu nhược luôn cúi đầu, trong lòng cân nhắc phản ứng của hai người sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/1193691/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.