Thường Tương Tư chìm vào giấc ngủ say, do cơ thể phản ứng bài trừ với thuốc nên cả người vô cùng khó chịu, ác mộng liên tục, ướt đẫm mồ hôi. Huyệt Thái Dương giần giật đau nhức làm cô buồn nôn, môi khô nứt, nhiệt miệng, cơ thể yếu ớt đấu với tác dụng của thuốc, người chậm chạp tỉnh lại. Cô thở hổn hển, nằm trên giường mở to mắt, cả phòng tối tăm. Thân thể bủn rủn vì lâu không hoạt động, cô bỗng nhiên ngồi dậy, cơ bắp và khớp xương phát ra tiếng răng rắc, cô phát hiện ra hai tay và cổ tay đã bị trói chặt.
Thường Tương Tư dùng sức vặn cổ tay mò mẫm định cởi trói mà không thành công, ngược lại bị cọ xước da. Cô nghiêng người xuống giường định dùng chân bật đèn lại phát hiện cũng không thể, tâm trạng bực bội, nằm vật xuống giường bình tĩnh lại. Sau một lúc, cô động đậy người nhích ra mép giường, may mắn thay phòng không lớn, chân vươn được tới rèm cửa, kẹp lấy, kéo ra, chân trời có ánh sáng nhạt.
Cũng chỉ có chút ánh sáng, đôi mắt cô thấy được bóng dáng thấp thoáng, nhìn quanh phòng một vòng, phát hiện trên đầu giường có một cái bật lửa, cô vội vươn tay ra lấy. Cuối cùng cũng lấy được bật lửa, bậc lửa đốt mảnh vải đang trói chặt cổ tay, cô nhanh chóng cởi bỏ những thứ khác trên người rồi nhảy xuống giường.
Trên tủ đầu giường có bánh mì, sữa, mỳ tôm, cùng với nước sôi để nguội, gần một ngày không ăn cơm, dạ dày của cô đã không còn cảm giác đau, cô ấn nút đun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/1193678/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.