Thường Tương Tư lao đầu vào bảo vệ đồ án tốt nghiệp, do đã chuẩn bị kỹ càng nên dù trong quá trình bảo vệ gặp phải một câu hỏi sắc sảo của giáo viên thì cô vẫn trả lời rất hoàn chỉnh. Sau khi ra khỏi phòng, kết quả nhanh chóng được đưa ra, cô nhìn lướt qua, tốt rồi, cô đã có thể thuận lợi tốt nghiệp, nhận được bằng tốt nghiệp mà mình muốn. Ít nhất cô đã chứng minh được rằng bản thân không bị bất cứ điều gì ảnh hưởng đến hoài bão của mình.
Danh sách ở lại bệnh viện chính thức được tung ra, việc Thường Tương Tư không có tên trong danh sách đã khiến Ngô Hiểu Phỉ và các bạn cùng ký túc xá ngỡ ngàng, mọi người lập tức thảo luận ầm ĩ. Thường Tương Tư ngăn các cô ấy lại: “Chuyện này thầy Chung đã sớm nói cho tớ biết rồi.”
“Sao cậu lại có thể chịu đựng như vậy? Vì sao không nói cho chúng tớ biết?” Ngô Hiểu Phỉ vô cùng tức giận: “Chúng ta có còn là chị em thân thiết không đấy?”
“Sao thế này? Tại sao top1 không thể ở lại bệnh viện mà những người xếp thứ ba bốn năm lại được?”
“Thầy đã phản ánh giúp tớ hai tháng nay rồi mà không được.” Thường Tương Tư đáp: “Tớ nộp sơ yếu lý lịch vào nhiều nơi rồi, có mấy chỗ đã gọi tớ đến phỏng vấn ——”
“Làm sao mà sánh được?” Ngô Hiểu Phỉ cất cao giọng, một lúc sau lại nói tiếp: “Có phải do thầy Chung bị điều đi không?”
“Điều đi?” Thường Tương Tư ngơ ngác: “Đi đâu?”
“Hôm trước tớ mang luận văn đi nhờ thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/1193666/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.