Bệnh viện huyện Bắc Bộ đã chuẩn bị ký túc xá cho Thường Tương Tư và Thái Bỉnh Khôn, địa chỉ và bản đồ sớm gửi tới hai người, huyện Bắc Bộ rất nhỏ, sau hai người tới hai đầu bờ ruộng, hỏi một câu là tìm tới nơi.
Thường Tương Tư học ba năm cấp ba ở huyện Bắc Bộ, một bộ phận bạn học cũ tốt nghiệp đại học xong là trở về huyện làm việc, người làm cho nhà nước, giáo viên, bác sĩ, cô đã đoán trước được rằng trở về chốn cũ sẽ gặp lại rất nhiều bạn cũ, nhưng không ngờ lại gặp được nhanh đến thế.
“Thường Tương Tư ——” một giọng nam sang sảng vang lên: “Này, cậu có phải Thường Tương Tư không?”
Thường Tương Tư đang xách hành lý đi trên ngõ nhỏ phía sau bệnh viện, tiếng còi ô tô réo vang, cô quay đầu lại nhìn, đó là một chiếc xe 110, cửa xe mở toang, một người đàn ông trẻ dựa vào cửa xe hô to về phía cô.
“Tương Tư, ai đấy?” Thái Bỉnh Khôn hỏi: “Cô quen người đó à?”
Thường Tương Tư vừa nhìn thấy người kia thì bật cười: “Ừ, hình như là bạn học cấp ba của tôi.” Cô buông túi hành lý xuống, đi ra ngõ nhỏ, hỏi: “Tưởng đầu trọc à?”
“Này, cậu đừng có gọi cái biệt danh đấy của tôi được không?” Tưởng Xương Tuấn từ trên xe xuống: “Lâu lắm không gặp cậu rồi nhỉ? Tại sao đột nhiên chạy về cũng không báo một tiếng?”
Tưởng Xương Tuấn là bạn cùng bàn cấp ba của Thường Tương Tư, dựa theo lý giải của Thường Tương Tư, người này chính là tên lưu manh biếng học, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em-luc-cha/1193640/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.