Dung Ân nghe xong sợ hãi lắc đầu.
- Anh ơi em bảo anh tìm anh Thần cho em mà! Anh ấy không bỏ rơi em đâu, em không muốn về nhà. Em ghét họ!
- Tại sao?
Dung Ân òa lên khóc.
- Em muốn gặp anh Thần anh ấy nói sẽ luôn bên em mà!
Mạc Thần bất lực không biết nói sao.
- Về nhà em đi!
- Không!
Dung Ân ăn vạ khóc rống lên, chạy sang cầm lấy tay anh.
- Em không muốn về nhà đó em chủ muốn ở đây đợi anh Thần về?
- Vì sao? Anh Thần ghét cô lắm!
- Huhu em biết mà là tại em không ngoan phải không anh?
- Ừ.
Mạc Thần lạnh lùng nhìn cô.
- Tí nữa sẽ có người đưa em về nhà em!
Dung Ân ánh mắt hoảng loạn lắc đầu ôm lấy cánh tay của anh khóc lóc.
- Em không muốn, em muốn gặp anh Thần.
- Nín!
Mạc Thần gắt lên làm cô giật mình nín luôn.
- Ồn ào!
Mạc Thần đứng dậy đi ra khỏi phòng gọi cho Lục Cảnh chuẩn bị xe đưa cô về Biệt thự Lã thị. Dung Ân im lặng sợ hãi nghe theo.
Cánh cửa Lã thị mở ra, Dung Ân sợ hãi hai tay cầm chặt góc váy, cô sợ hãi gặp bố mẹ mình cô sợ phải về căn nhà đó. Xuống xe cô bẽn lẽn đi theo sau Mạc Thần mọi thứ ở đây không còn mới như xưa thiếu con người ở đây. Từ cánh cổng đã gỉ sắt đến vườn hoa mọc nhiều cỏ dại hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-muon-/3514093/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.