Khu biệt thự này đều là nhà giàu sinh sống và không ồn ào nên ít người qua lại và thấy cảnh ba người họ nói chuyện với nhau.
Dung Ân thoáng đau đớn hóa ra Mạc Thần không hề để tâm đến cảm nhận của cô dù chỉ một lần. Đúng rồi cô không là gì cả vậy mà còn mơ tưởng gì chứ. Đôi môi cô run run khi phải anh câu này.
- Anh giết bố mẹ tôi thật sao?
Hà Trang cả kinh khi Dung Ân dám hỏi câu như vậy nhìn sắc mặt của hắn. Mạc Thần nghe xong thoáng giật mình sao cô có thể hỏi câu đó chắc chắn phải có gì đó cô mới dám hỏi như vậy. Dung Ân chưa bao giờ làm gì mà không suy nghĩ. Hắn không dám đối diện trước mặt cô như lúc này. Hắn sợ cô biết sự thật không biết sao nữa nhưng hiện tại là như vậy.
- Cô ăn nói cho tử tế.
Hà Trang sợ cô ta nói ra chuyện mìn nói dối rằng anh Thần sai người hãm hiếp cô ta.
Ai nói cho cô biết?
Mạc Thần giọng đầy nguy hiểm, ánh mắt tối sầm lại nhìn Dung Ân. Bây giờ cô dám nhìn anh nhưng lại khóc rồi. Cô luôn yếu đuối trước mặt anh như vậy. Dung Ân dựa vào lời nói lúc ở nghĩa trang mà Hà Trang nói và việc Mạc Thần là chủ căn nhà này và nhiều chuyện cô thử nói xem anh phản ứng ra sao…và đó là sự thật anh giết bố mẹ cô.
Dung Ân tay nắm lại thành quyền, tiếng nấc cất lên khóc đầy uất ức.
Anh có thể nói gì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-muon-/3506602/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.