TRong lúc dùng cơm Phong Vũ không nói chuyện gì nhiều đa số là những câu hỏi của Lâm Bình. Một người làm thấy không khí có vẻ không mấy hòa hợp giữa hai cha con thêm vào việc đây là lần đầu tiên cậu ấy đến nên càng chắc chắn Phong Vũ không mến nổi người cha này.
Người làm là một bà cô đã trên năm mươi tuổi nhưng có vẻ vẫn ít tuổi hơn Lâm Bình làm việc ở đây lâu nhất và hiểu rõ Lâm Bình. Bà đi đến rót thêm nước trái cây vào cốc Vũ, ý tứ hỏi.
- Cậu Vũ làm nghề gì vậy, chắc phải bận rộn lắm nay mới đến dùng bữa cùng bố.
- Cháu làm bác sĩ bên khoa ngoại.
- À, chà bác sĩ thế thì rất bận đến cả bố cậu cũng bận nên hai người nay mới có dịp ăn cơm chung cần tận dụng triệt để. Cậu Vũ có bạn gái chưa?
Phong Vũ thấy bà cô này rất thoải mái hỏi han cậu trong khi không người làm nào dám nhiều chuyện như vậy và Lâm Bình cũng không tỏ thái độ gì.
- Cô Lan thằng bé đang ăn đó, đợi ăn xong hẵng hỏi.
- Ồ cái tính tôi nhiều chuyện nhìn mặt thằng bé cứ hao hao mẹ nó làm tôi không nhịn được muốn đến gần vì lúc nhỏ tôi cũng hay bám mẹ nó mà, haha.
Bà ấy rời đi, Phong Vũ tò mò hóa ra vẫn còn người biết tới mẹ anh. Lâm Bình nhìn đứa con trai đúng là có nét giống ông và bà ấy nghĩ vậy ông lại thấy đau lòng.
- Thức ăn không ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-muon-/3506526/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.