Tại một nhà hàng giữa trung tâm Thành phố, Dung Ân bước vào làm cả tất cả mọi người trố mắt nhìn nhau. Họ không tin được cô ấy vậy mà dám xuất hiện không những vậy chiếc váy cô mặc làm nhiều người phải chú ý ngắm nhìn. Cô đi vào gặp nhân viên nói chuyện rất tự nhiên từ sáng tới giờ cô đã dốc lại tinh thần cói gắng lắm biết vãn có nhiều ánh mắt phán xét nhưng cô làm lơ.
- Đưa tôi đến phòng mà anh Phong Vũ đã đặt trước.
- Vâng!
Dung Ân thấy rằng trên mạng họ vó thể chửi rủa coi nhưng ngoài đời thấy cô chưa chắc họ nói trước mặt cũng chỉ dám nói sau lưng mà thôi.
Trong khi ngồi đợi mọi người cô nghĩ đếm sáng nay mấy nhân viên nữ đó nói hóa ra anh dẫn Hà Trang đến mua đồ. Hóa ra anh ấy yêu cô ta đến vậy. Hóa ra 1 tuần nay là anh bên cô ấy. Lúc đó cô nghe xong mà tim đau quặn lại. Cô không có tư cách buộc anh phải quan tâm cô khi cô như vậy coi xứng đáng được nhận như vậy.
Tiếng chuông điện thoại đổ là một số lạ.
- Alo?
- Có vẻ cô không thấy xấu hổ khi còn dám ra đường mua d vui vẻ như vậy.
Nghe cái giọng điệu này coi biết là ai luôn.
- Sao cô thấy tôi dửng dưng như vậy chắc tức lắm hả? Lúc cô dẫn bản tin về tôi cô hưng phấn lắm mà. Cảm xúc tâm trạng của tôi cô còn định quản sao?
- Bố mẹ giết người rồi bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-muon-/3495412/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.