Không khí trong xe lập tức thay đổi. 
Lái xe Thẩm Hạ: Diên Bắc nói cũng đúng, cũng phải đưa Diệp Sênh đi gặp phụ huynh rồi. 
Diệp Nhiên lo lắng, không biết nên nói cái gì, thật lâu sau đó cô mới mở miệng, "Có phải là nhanh quá rồi không?" Cô cảm thấy bất ngờ, giữa bọn họ vẫn chưa ổn định, gặp mẹ anh bây giờ, cô vẫn chưa đủ dũng khí. Diệp Nhiên cúi đầu, không dám nhìn Phó Diên Bắc nữa. 
Phó Diên Bắc nhíu mày, "Lo lắng sao?" Anh chuyển đề tài, "Tôi đùa thôi." 
Trò đùa này hoàn toàn không vui chút nào. 
Mặt Diệp Nhiên đau khổ, "Phó Diên Bắc, anh đang thử em sao?" Cô không ngốc. 
Phó Diên Bắc không phủ nhận, khóe miệng cong lên, "Đến rồi, xuống xe đi." 
Chờ hai người xuống xe, Thẩm Hạ cũng không ồn ào như ngày thường nữa, lập tức quay đầu xe lại rồi chạy đi. 
Diệp Nhiên chế giễu, "Anh cảm thấy em tiếp cận anh là vì mục đích khác? Em nói rồi, em chỉ thích anh." 
Phó Diên Bắc nhíu mày, "Cũng không còn sớm nữa, về nhà trước đi." Có thể là do hôm nay xảy ra một vài chuyện làm lòng anh thấy rung động. 
Diệp Nhiên mở cửa, cô rất muốn mời anh vào nhà ngồi một chút, nhưng những lời nói đó cuối cùng vẫn mắc kẹt trong cổ họng. Phó Diên Bắc bế Diệp Sênh đang ngủ say đặt xuống sofa, cũng chẳng biết cô bé đang nằm mơ thấy cái gì, khẽ gọi, "Ba... mẹ..." 
Phó Diên Bắc sờ đầu cô bé, đứng dậy muốn rời đi. 
Diệp Nhiên đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-biet/2187690/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.