Một buổi tối rảnh rỗi. 
Diệp Sênh gọi video ngồi trò chuyện với bố mẹ Diệp Nhiên, trình độ ngônngữ của Diệp Sênh đã khá hơn rất nhiều, kể cho mẹ Diệp nghe những chuyện gần đây một cách rõ ràng. 
Mẹ Diệp khẽ thở dài một hơi, “Tiểu Sênh, con phải thay mẹ chăm sóc chị con cho tốt đấy.” 
Diệp Sênh nghiêm túc gật đầu một cái, “Mẹ, mẹ yên tâm đi.” 
”Con ngoan nhất, mẹ sẽ mua cho con nhiều đồ chơi nhé.” khuôn mặt mẹ Diệp đầy âm yếm, trong mắt họ, Diệp Sênh như là một Diệp Nhiên phiên bản nhỏ vậy, lanh lợi đáng yêu. 
”Mẹ ơi, mẹ nhanh nhanh trở về đi, con nhớ mẹ, cũng muốn được ăn ngonnữa.” Diệp Sênh oán trách, “Chị nấu ăn khó ăn chết đi được.” 
Diệp Nhiên vừa đem sữa mới pha đi ra thì nghe thấy câu nói đó, “Đồ đáng ghét, có đồ để ăn là hay lắm rồi.” 
Mẹ Diệp ở bên kia nói, “Diệp Nhiên! Mẹ đã bảo con tìm người nấu cơm đi mà sao lại không tìm?” 
”Con sẽ tìm ngay mà, tụi con vừa mới chuyển nhà. Mẹ, mẹ không thấy DiệpSênh được con nuôi nên mới béo lên sao?” Cô cười hì hì một tiếng, “Nếucứ tiếp tục thế này nữa, Diệp Sênh sẽ giống búp bê hạnh phúc trong tranh Tết vậy đó.” 
Diệp Sênh hừ một tiếng, “Chị thật xấu tính.” 
Nếu mẹ Diệp có ở đấy thì nhất định đã đánh mỗi người một cái rồi, “Chỉgiỏi bắt nạt Sênh Sênh. Có thời gian nhớ dẫn em ra ngoài chơi, đừng đểem ở nhà suốt ngày buồn chán.” 
”Con biết rồi. Bố mẹ nhớ chú ý an toàn.” 
Tắt điện thoại, Diệp Nhiên mở miệng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-biet/116395/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.