Trong cái đêm hôm đó hắn chở Di Yên đến một ngôi nhà hoang cạnh bờ biển, ả ta nghĩ thầm trong bụng chắc hắn muốn cùng ả một đên ân ân ái ái ở nơi thơ mộng này. Nhưng ả không ngờ đến mình sắp phỉ trải qua những chuyện như thế nào, dừng xe lại hắn nhìn qua ả
"Xuống xe và vào trong đó"-Di Yên khó hiểu nhin hắn
"Sao anh không xuống cùng em? Để em đi vào đó một mình em rất sợ"-Không chỉ dùng lời nói ngọt ả còn tự động ôm lấy cánh tay hắn. Tức giận hất ả ra nhanh tay hắn bóp lấy cổ ả
"Tôi không muốn nói lại lần hai, nhanh chân bước vào đó"-Nghe vậy ả sợ toán lên vội bước xuống xe, còn hắn lái xe đi. Đứng đó một mình trời tối gió biển càng thổi mạnh trên người lại mặc chiếc đầm hở còn mỏng khiến ả lạnh run người, đứng đó hồi lâu thì có vài người đàn ông đi đến.
"Cô em vào trong thôi"-Di Yên run sợ lên
"Các người mau tránh ra đi. Các người không biết tôi là ai sao? Tôi chính là phu nhân Lâm là vợ của Lâm Tuấn Hưởng đó. Tên đầu sỏ cười lớn nhìn ả
"Ô! Vậy sao? Nhưng chúng tôi là được Lâm tổng mời đến để khiến cô vui vẻ đó cô gái"-Nghe mà Di Yên bàng hoàng đứng trân người tại đó. Không ngờ là chính hắn sai người đến, cố gắng thoát khỏi bọn người này. Nhưng với sức lực đó chỉ vô dụng thôi, đêm đó chính thức ả rơi vào địa ngục. Thân thể bị bọn kia sờ soạn khắp nơi, bị tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhan-ra-som-hon/3272325/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.