Những ngày cuối năm, khung cảnh Cô Tô dần được nhuộm một sắc đỏ.
Lam Sam mang theo Lam Trạm, Lam Hoán và A Anh ra ngoài chơi, sẵn tiện mua một ít đồ tết. Lam Hoán năm nay bảy tuổi, so với hai tiểu đậu đinh kia cao hơn rất nhiều, tự giác đảm đương chuyện người lớn hơn phải làm, chính là chăm sóc hai đệ đệ. Nói như vậy cũng không đúng, chính xác phải là hai đứa trẻ nhà Thanh Hành quân cùng nhau chăm sóc hài tử nhà đại trưởng lão.
A Anh rời khỏi Vân Thâm Bất Tri Xứ liền như cá gặp nước, đông nhìn một cái tây nhìn một cái.
Lam Sam vừa để ý ba đứa, vừa cùng một vị Lam gia trưởng lão khác đàm luận công việc.
Đang mãi chơi thì nhìn thấy một cái đèn con thỏ, A Anh hưng phấn chạy tới.
"A Trạm mau xem! Là con thỏ!"
"Mua."
Sau khi mua xong, quay đầu nhìn thấy kẹo hồ lô.
"A Trạm, kẹo hồ lô."
"Mua."
Lam Hoán nhìn A Anh háo hức cùng Lam Trạm phía sau trả tiền, tự dưng cảm thấy bản thân có chút dư thừa, là y không theo kịp tư duy đệ đệ sao? Không đúng a, Lam Trạm sao lấy chính túi tiền mình trả tiền, chẳng lẽ là đại trưởng lão cho A Anh dùng nhưng tạm giao cho Lam Trạm giữ?
"Lam... A!"
A Anh nhất thời không chú ý va phải một người, vội vàng nói:
"Thực xin lỗi!"
"A Anh?"
Lam Trạm trả tiền xong quay đầu lại liền nhíu mày.
A Anh đụng phải một người thần sắc khẩn trương, trên vai khiêng một hài tử hình như là đang hôn mê. Nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguy-vo-tien-duoc-lam-gia-truong-lao-thu-duong/226087/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.