Lúc Tiêu lương Văn quay về, Đinh Húc đang đọc sách trong phòng khách sạn, nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu nhìn một cái, nói: “Cậu về rồi à?”
Tiêu Lương Văn đi đến đứng sau sô pha ôm lấy Đinh Húc, cúi đầu nhìn sách trong tay y, “Ừm, đang đọc sách gì vậy?”
Đinh Húc lật sách, nói: “Đọc bừa một quyển thôi, sách của tiên sinh Dương Giáng[0], rất thú vị.” Y gấp sách lại, nghiêng đầu nhìn Tiêu Lương Văn, “Sao hôm nay cậu lại về sớm thế? Hay tối nay lại ra ngoài nữa?”
[0] Một nhà văn có thật: tìm hiểu ở đây
Tiêu Lương Văn cúi đầu xuống hôn y một cái, “Không ra ngoài nữa, ở đây với anh.”
Đinh Húc cười, nói: “Đội Phan Phong thả người hả?”
“Em nghỉ mà, không làm thêm giờ đâu.” Thật ra thì Phan Phong muốn tóm hắn về làm tăng ca, nhưng hắn chuồn nhanh mới không bị bắt, Tiêu Lương Văn nghĩ đoạn nhưng cũng không mở miệng. Hắn vừa thấy Đinh Húc là lòng lại mềm nhũn cả ra, không nhịn được phải cười toe cười toét.
“Ngày hôm qua lúc tụ tập tôi nghe đội Phan Phong muốn để cậu đi Vân Nam mà, đã chắc chắn chưa? Bao giờ lên đường?” Đinh Húc không tiện hỏi nội dung cụ thể công việc của hắn, nhưng sau khi nhíu mày suy nghĩ rốt cuộc vẫn chêm thêm một câu, “Nguy hiểm không?”
“Tàm tạm, như bình thường thôi anh, mang theo đội của Phan Phong thì không có chuyện gì.” Tiêu Lương Văn đưa tay cầm lấy sách của Đinh Húc, lật ra, nói: “Lâu lắm rồi không đọc sách, hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719704/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.