Đám lưu manh bên kia đã quá chén, thấy có người đứng lên thì lập tức nhìn sang, hùng hổ nhổ toẹt ra mấy lời không sạch sẽ, lời vừa thoát khỏi miệng, mấy kẻ cãi nhau bên cạnh cũng thôi gây gổ nội bộ, hùa nhau ném mấy cái đĩa đựng thức ăn xuống đất, vừa nhìn đã rõ là cố tình gây sự.
Ông chủ quán nhỏ cũng tới, thấy đám lưu manh này đập đồ thì hơi đau lòng, nói: “Ôi ôi, có chuyện gì thì từ từ mà nói, đừng đánh nhau mà!”
Đám lưu manh thấy thái độ ông chủ nọ mềm mỏng, lại càng làm tới, còn có một gã cố ý cười đùa hí hửng ôm bụng nói: “Đồ ăn chỗ ông không sạch sẽ đấy nhé, ăn vào đau bụng rồi, mau mau bồi thường!”
Có một gã uống say thấy ánh mắt Tiêu Lương Văn khó chịu, chộp ly trà trên bàn Tiêu Lương Văn đập ngay xuống đất, trợn mắt lên trừng hắn: “Nhìn cái quái gì thế, không phục hả?!”
Cái ly này vỡ đúng ngay cạnh chân Đinh Húc, Tiêu Lương Văn híp mắt lại: “Xin lỗi đi.”‘
Mấy tên khác cũng thấy thế, bọn họ gọi một bàn đầy đồ ăn, nên lúc này thừa dịp say rượu gây chuyện, hiển nhiên là muốn ăn quỵt một bữa, nhân tiện lại tìm một người đánh một trận kiếm ít chứng cứ để lại rồi đi. Đám lưu manh quá chén đó thấy bọn họ chỉ có hai người, lại ăn mặc như học sinh, cho nên càng thêm ngang ngược, chỉ tỏ chửi bới, “Hớ? Khẩu khí mày ngông cuồng quá cơ, tao nói cho mày biết cả khu vực này đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719687/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.