*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người Bạch Bân và Đổng Phi vừa xác định vị trí rồi tìm được đến mảnh rừng nhỏ kia, đã thấy Tiêu Lương Văn khoác túi thể thao đi ra, còn đang phủi mấy chiếc lá rụng trên người, nhìn chắng thấy gãy tay hay cụt chân, trừ quần áo bị bẩn chút ra thì đến một vết thương ngoài cũng khó mà soi ra được.
Đổng Phi bước đến, nói: “Cậu không sao chứ Tiêu Lương Văn?! Tôi nghe bọn họ nói Hà Thành dẫn người đến tìm cậu…”
Tiêu Lương Văn dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn bọn họ, thử nói dò: “Không phải cậu muốn báo cảnh sát thay bọn họ chứ?!” Vừa rồi hắn xuống tay không hề nhẹ chút nào, mấy kẻ còn nằm vật ra đó, nhân chứng vật chứng thì đều ở hết đây cả. Ánh mắt Tiêu Lương Văn nhìn Đổng Phi có chút thay đổi, giả sử nếu Đổng Phi dám báo cảnh sát thì hắn tính sẽ hạ Đổng Phi ngay lập tức.
Đổng Phi dở khóc dở cười, làm tư thế giơ cao hai tay lên[0], nói: “Tôi còn tưởng cậu bị đánh đấy, cậu không sao là được rồi, tôi… tôi báo cảnh sát cái gì chứ.”
[0] Nó chính là tư thế đầu hàng đấy.
Bạch Bân nắm tay che miệng ho khan một tiếng, cũng cười nói: “Đám bọn Hà Thành làm vậy là không đúng, tôi sẽ giúp cậu nói rõ ràng với bọn họ.”
Tiêu Lương Văn không để ý mấy việc này, hắn lưu manh đã quen(=)))),sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719649/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.