Sắc mặt Hà Thành khó coi, hạ giọng mắng một câu, xoay mình dẫn người bỏ đi. Bình thường thì gã không hề sợ Đổng Phi, chẳng qua là xuất thân từ một nhà Tham mưu trưởng thôi, nhưng mà bây giờ ở căn cứ, sau lưng Đổng Phi lại có Bạch Bân mà người như Bạch Bân gã không trêu vào nổi.
Mấy người sau lưng Hà Thành đều đi xuống theo, chỉ có người vốn phối hợp với Hà Thành đã mặc đồ bảo hộ xong xuôi thì lại không rõ nội tình. Người nọ là một kẻ cao lớn thô kệch ngoại viện[0], là người viện trợ được tìm đến từ câu lạc bộ quyền anh ở bên ngoài, đúng lúc này Hà Thành bỏ đi, hắn ta cũng ngơ ngác đi theo, nhỏ giọng hỏi: “Cậu Hà, vậy là không đánh hả?”
[0] ngoại viện: sự trợ giúp từ bên ngoài, người khác.
Hà Thành trừng hắn ta, quát lên: “Đánh đấm cái gì, đi!” Gã nhìn chòng chọc Đổng Phi đang đi về phía đài thi đấu mà nhịn không được nhỏ giọng chửi một câu: “Hừ, chẳng phải là một con chó Bạch Bân nuôi à…”
Mắng như thế, nhưng đến cùng gã cũng không dám to tiếng để Đổng Phi nghe thấy.
Tên lâu la bên cạnh vẫn có phần không phục, đảo tròng mắt một cái, ghé vào tai Hà Thành mà nói: “Trong căn cứ chúng ta không thịt được nó, vậy chờ ra ngoài có lẽ có thể…”
Nói mấy câu, sắc mặt Hà Thành cũng xuôi xuôi, cười lạnh mà nói: “Cứ làm như mày nói đi, trông trừng thật kĩ cho tao, có gan thì đừng có mà rơi vào tay tao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719644/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.