*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Đinh Húc khai giảng, Tiêu Lương Văn thành thử phải một thân một mình tự đến căn cứ, công việc của hắn chủ yếu lấy thầy Hứa làm trung tâm, trong khoảng thời gian này thầy Hứa có chuyện bận rộn nên không tới tiệm đồ cổ, vậy nên hắn đương nhiên nhàn rỗi. Nếu cứ ở trong tiệm đồ cổ đánh bài giết thời gian với Mặt Sẹo và đám người đó, không bằng đến căn cứ luyện quyền với người khác còn đã hơn.
Đám người Mặt Sẹo cũng hỏi qua hắn vài lần, Tiêu Lương Văn vốn trầm mặc ít lời, cũng không nói với bọn họ là đi đâu, chỉ nói là đi ra ngoài. Tuổi hắn còn nhỏ nhưng cứ như một nắm đấm thép, mấy tên đô con trông coi tiệm đồ cổ mặc dù hơi hiềm hắn không hòa đồng, thế nhưng cũng không đến gây sự với hắn. Ngược lại, Mặt Sẹo lại khá xem trọng Tiêu Lương Văn, y cảm giác được thằng nhóc này có đủ mạnh đủ đáng gờm mà lại có chủ kiến, không thể đánh đồng với đám lăn lộn trong bùn nhão như bọn họ được, bởi vậy mà đối xử với Tiêu Lương Văn còn khá là phần khách khí.
Tiêu Lương Văn đến căn cứ được một thời gian, các huấn luyện viên cũng đều đã quen với hắn, nhìn thấy hắn đến một mình thì nhiệt tình hơn bình thường nhiều, dù sao thì đại khái cũng không được mấy người yêu thích học tiếng chim[0].
[0] Tiếng chim: tiếng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nguoi-o-day/2719637/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.