Mãi đến khi bị ai đó lay lay vai tôi mới bừng tỉnh, Phong ở sau mặt cau mày có, lườm tôi rồi nói. 
-“Mày điên à? Ngã sao không đứng dậy? Nhỡ xe lớn đi qua thì thần tiên giáng trần cũng chẳng cứu nổi mày Diệp ạ!” 
Cậu ấy vịnh lấy eo tôi nhấc bổng, tôi được trận hồn vía phiêu tán lên mây. Phong trông gầy thế mà khoẻ quá trời, cứ tưởng cậu ấy sẽ nhấc tôi chẳng nổi, ấy vậy mà lại dể dàng chẳng cần tí sức. Tôi lén nhìn cậu ấy, hình như Phong ngại, quay ngoắt mặt qua chổ khác. Nhìn cái điệu ngại ngại thẹn thẹn như gái mới dậy thì của cậu bạn mà tôi phì cười, cậu ấy chau mày nhỏ giọng bảo đây vẫn còn giận rồi đỡ xe tôi lên. Nhắc đến xe tôi mới nhớ, Phong ở đây, vậy xe cậu ấy ở phương trời nào rồi, tôi quay sang tứ hướng tìm kiếm, sốt ruột kinh khủng. Xe Phong là mẫu mốt nhất hiện nay, giá thành đắt đỏ lắm, lỡ thằng nào đi ngang vác trộm thì khốn. 
-“Tìm gì?” 
-“Xe của cậu.” 
-“Tìm làm gì, ban nãy vội quá tao vứt ở đâu cũng chẳng biết.” 
Tôi trố mắt hả một tiếng rõ lớn, cậu ấy cười cười rồi gõ đầu tôi, đoạn tỉnh bơ ngồi lên yên xe, hất mặt ý bảo tôi ngồi lên yên sau để cậu ấy đèo. Nhưng tôi xót tiền giúp Phong, đi đến trước mặt cậu ấy, nghiêm túc hỏi. 
-“Khoan, xe cậu vứt ở đâu, nói đi để tôi tìm cho.” 
-“Điên à mà tìm? Kệ đi, bộ mày tiếc?” 
-“Tiếc sao không, xe cậu xịn mà, không mau tìm nhanh mất thì đừng có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-mai-roi-xa/3109/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.