Sau đó, Tiểu Ngọc hối hận rất nhiều, than thở: ”Anh Hạo, anh dữ quá. Chẳng giống khi đó chút nào, y như một người đàn ông dịu dàng tốt bụng.“ Ý là, lỡ sa chân với anh giờ thất vọng không thôi.
Thẩm Hạo bèn dụi tắt điếu thuốc, xoa nhẹ ót cậu. Rồi ném tạp dề qua, bảo đi nấu cơm. Cậu bất đắc dĩ, lần nữa đi bật ga.
Đúng, quả thật anh không dịu dàng, cũng không nhớ là mình từng như thế.
Khi bọn anh ngủ lần đầu tiên, Thẩm Hạo cởi quần áo Tiểu Ngọc, lộ ra thân thể thiếu niên bé nhỏ. So với anh, quả thực như con gà trụi lông chưa trổ mã. Anh cầm lấy cái cổ chân trắng nõn, kéo ra chuẩn bị đâm vào.
Khuôn mặt cậu vặn vẹo, nhe răng trợn mắt, hét lên: ”Anh làm gì đấy? Đồ lưu manh!“
Thẩm Hạo sốt ruột: ”Em làm nhiều rồi còn léo nhéo cái gì?“
Tiểu Ngọc liền đảo ngược phi lên eo anh, giống như diễn xiếc còn định khép chân lại, buồn bực e thẹn: ”Anh nói bậy gì đó! Em không lên giường với người khác! Ai chịu nuôi em, em mới lên giường với hắn!“
Thẩm Hạo dùng ngón tay thô ráp, đảo đảo mật huyệt non mềm: ”Bị người ta đâm sưng rồi còn không lên giường…….”
Tiểu Ngọc giật mình, phân bua: ”Em không muốn lên giường với hắn! Là do hắn làm tới chứ!“ Nói xong, lại cãi tiếp: ”Hắn còn chưa đồng ý mua điện thoại di động cho em…….”
Anh nắm lấy xương hông của cậu, nói hùa theo: Nên em tự lấy đúng không?“
Cậu giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-mai-den/2677013/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.