- Vậy bây giờ anh có đi tìm An Nguyệt không? Hay muốn đứng đây đổ hết lỗi lên tôi trong khi anh là người có lỗi nhiều nhất.
Phong Kỳ Minh liếc mắt nhìn Hàn Bảo Lâm không đáp mà quay người đi tìm tiếp.
- Vậy anh đi hướng đó đi, tôi tìm hướng ngược lại gặp nhau ở giữa.
Hàn Bảo Lâm nói vọng lên cho anh nghe thấy. Phong Kỳ Minh không muốn đôi co nữa mà chạy đi tìm. Nghĩ đến lý do cô bỏ đi, trong lòng anh lại cảm thấy có lỗi. Nếu như An Nguyệt có xảy ra chuyện gì, anh cũng không biết phải ăn nói ra sao với mẹ.
....
An Nguyệt bước từng bước trên đường. Trong đầu cô bây giờ là một mớ suy nghĩ vô cùng hỗn độn. Sau ngần ấy chuyện xảy ra, cô cũng không biết mình tiếp tục sống vì lý do gì.
Sau khi mất đi con của mình, một chút tội lỗi Phong Kỳ Minh cũng chưa hề thừa nhận hay ăn năn thì nói gì đến hồi tâm chuyển ý. Tất cả những việc mà anh làm đều do lời nói của mẹ, thâm tâm anh chưa hề hối lỗi.
Còn An Nguyệt thì cứ như một kẻ khờ như một con rối trong mắt của anh vậy. Đến tận bây giờ An Nguyệt cũng không hiểu nổi trong mắt anh cô là gì? Là một người vợ trên danh nghĩa chẳng hơn chẳng kém, là một người để anh mặc sức chà đạp hay sao.
An Nguyệt cứ mải mê suy nghĩ một cách mơ hồ chẳng hề chú ý đến một chiếc xe đang bám theo mình.
- Mau bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-do-em-khong-yeu-anh/3398844/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.