- Sao? Biết vị dấm nó chua như thế nào rồi chứ?
Phong Kỳ Minh nghe thấy tiếng nói liền quay người lại. Anh bất ngờ khi thấy mẹ đến đây sớm như vậy. Bà Phong xuất hiện bất thình lình, nhìn thấy con trai mình đang đứng đây cùng với hành động kia. Bà cũng đã đoán được rồi nên dĩ nhiên phải châm chọc vài câu.
- Mẹ à, con là con trai mẹ đấy!
Bà Phong mặc kệ lời anh nói, con trai thì sao chứ? Từ trước giờ vốn dĩ anh cũng đâu thể bằng con dâu của bà được. Con trai bà còn đối xử không ra gì với An Nguyệt thì cớ gì bà phải thương xót cho anh!
- Tao thấy bác sĩ Hàn đạt tiêu chuẩn làm chồng rồi đấy. Còn mày, đừng mơ làm tổn hại đến con bé nếu không tao đánh gãy chân mày.
Phong Kỳ Minh nghe bà nói thì cảm thấy không nuốt trôi được cục tức này. Anh còn chưa ly hôn cơ mà, ấy vậy bà đã tính đến chuyện mai mối cho An Nguyệt rồi hay sao.
Bà mặc kệ anh đứng đó mà đẩy cửa tiến vào phòng bệnh. Cục tức này, Phong Kỳ Minh nuốt không trôi liền hậm hực quay lưng bỏ đi. Thấy bà, Hàn Bảo Lâm dừng việc bón cháo cho cô rồi lên tiếng chào hỏi. An Nguyệt cũng cúi đầu ý muốn chào bà.
- Cảm ơn bác sĩ Lâm, để tôi chăm sóc con bé. Làm phiền cậu quá.
- Không có gì đâu ạ, bác cho cô ấy ăn nốt đi. Cháu ra ngoài rồi một lát nữa sẽ quay lại để xem vết thương.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-do-em-khong-yeu-anh/3398839/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.