Thiên Phong im lặng, giơ 2 tay chầm chậm đi về phía Minh Khánh và mọi người.
Lập Dương vẫn chưa hạ súng, hắn lùi ra phía sau, đứng gần cửa chính. Chợt, hắn nhếch môi cười.
"Mày nghĩ sẽ có lần sau hay sao?"
Hải Băng bất ngờ trợn to mắt.
"THIÊN PHONG, CẨN THẬN."
*ĐOÀNGGGGG.*
1 tiếng súng kéo dài, nếu nghe kĩ sẽ nhận ra âm thanh vừa rồi là phát ra từ 2 khẩu súng khác nhau, được bóp cò cùng 1 lúc.
Lập Dương bị 1 viên đạn bay qua xượt ngay cổ tay ngay sau khi bắn 1 viên về hướng Thiên Phong, khẩu súng trên tay quăng ra xa, hắn ôm tay đau đớn, khụy xuống, trợn mắt nhìn về phía Minh Khánh, Minh Khánh vẫn đang giữ nguyên tư thế cầm súng hướng về hắn.
Thiên Phong đứng khựng lại, cậu đơ người ra vì có 1 vật thể đang ôm chặt cậu từ phía sau ngay khi tiếng súng vừa cất lên. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, vật thể sau lưng cậu đỗ nhào xuống đất. Cậu vội quay lại đỡ, hoàn toàn không tin vào mắt mình khi người vừa đỡ đạn cho cậu là.. Nhã Ân.
Thiên Phong khụy gối ngồi xuống dùng tay đỡ lấy nhỏ để nhỏ ngã vào lòng. Sắc mặt nhỏ bắt đầu nhợt nhạt, máu từ vết đạn phía sau lưng bắt đầu tuôn như nước, nhỏ cảm thấy rất đau đớn, khó chịu nhăn nhó, mồ hôi rơi lã chã.
Minh Khánh, Hải Băng và Khải Hòa vội chạy đến chỗ Thiên Phong, ai nấy hết sức bàng hoàng, hơn ai hết chính là Minh Khánh, cậu vội vã ngồi xuống cạnh Nhã Ân, nắm lấy tay nhỏ, nước mắt cậu bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-muon-roi-khoi-toi-em-hay-giet-toi-di/1327520/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.