Khải Hòa đỗ xe trước cổng nhà San San, cậu vui vẻ nhấn chuông nhưng không ai xuống mở cổng. Cũng đã 7h tối rồi nên cậu không nhấn chuông thêm, lấy điện thoại ra gọi cho San San, tận 3 cuộc nhỏ mới chịu bắt máy.
"San San, em có đọc được tin nhắn của anh không? Em chuẩn bị xong chưa, anh đang đứng trước cổng nhà em đây. Em mau xuống đi, không lại trễ giờ phim chiếu hết là không được xem nữa đâu."
Đầu dây bên kia im lặng 1 lúc rồi mới trả lời, giọng của San San nhỏ nhẹ đến lạ. - "Em không khỏe, hôm khác nha."
"Em sao vậy, dạo này anh cứ có cảm giác là em đang tránh mặt anh."
"K..không có đâu ạ."
Khải Hòa nhìn lên cửa sổ trên lầu, sau rèm cửa có 1 bóng người đang nhìn xuống, vừa thấy cậu nhìn thì bóng người đó vội rời khỏi.
"Em đừng lừa anh. Chuyện gì đã xảy ra, nói anh nghe. Em cứ trốn tránh như vậy anh rất khó chịu."
"Không có, mà không còn gì thì em ngắt máy đây."
Vừa nói xong, San San ngắt máy ngay, làm ai đó khó chịu, đá mạnh vào xe.
___________________
"Ta về đây, mi ở lại 1 mình được không?" - Hải Vân ngồi cạnh Hải Băng lo lắng hỏi.
"Được mà, tỷ về đi, mai lại đón muội xuất viện." - Ai đó tươi cười.
Hải Vân cầm giỏ xách lên định ra về thì chợt bị Hải Băng nắm tay lại, Hải Băng như nhớ ra điều gì.
"Mà tỷ, muội có chuyện muốn hỏi."
"Sao?"
Hải Vân ngồi xuống chỗ lúc nãy.
"Là chuyện của tỷ và người tỷ đang quen. Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-muon-roi-khoi-toi-em-hay-giet-toi-di/1327502/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.