Cả hội trường trở nên nhộn nhịp, sắp đến giờ khai mạc cuộc thi nên học sinh toàn trường dần có mặt gần như đầy đủ, ai nấy cũng háo hức đặc biệt là những nam sinh. Cũng phải thôi, cuộc thi chọn ra hoa khôi mỗi năm chỉ diễn ra 1 lần, mà năm nào cũng có rất nhiều thí sinh vừa đẹp vừa tài năng, không đến xem quả là rất uổng phí.
Cùng lúc đó, ở bên trong căn phòng sau sân khấu, 10 thí sinh được bầu chọn đã có mặt đầy đủ, ai cũng tất bật chuẩn bị thật kĩ càng. Hải Băng cũng không ngoại lệ.
San San mất rất nhiều thời gian để an ủi Hải Băng nên bây giờ tâm trạng cô đã ổn hơn.
Trái ngược với những thí sinh khác, Hải Băng hầu như chỉ để mặt mộc, giậm 1 ít phấn dưới bọng mắt để che đi vết thâm quầng mặc dù vết thâm kia đã mờ đi nhiều rồi, tô 1 ít son màu đỏ cam mà cô thích và giữ nguyên mái tóc xoăn dài màu nâu hạt dẻ. Trông cô chẳng khác gì 1 thiên thần vừa giáng trần.
"Hải Băng, đồ của em đây." - Minh Khánh đi đến bàn của Hải Băng, đưa 1 túi đồ cho cô.
"Cám ơn anh." - Hải Băng nở 1 nụ cười mỉm, nhận lấy túi đồ.
Ai đó như chết đứng trước vẻ đẹp của Hải Băng, mất 1 lúc mới hoàn hồn. Mẫn Nhi cũng vừa tới, vội ngồi xuống cạnh Hải Băng, vẻ mặt gấp gáp.
"AAAA, không kịp, không kịp mất."
"Sao chị đến trễ vậy?"
"Tí chị nói sau, giờ em trang điểm hộ chị với."
"Vâng."
"Vậy anh ra ngoài tìm San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-muon-roi-khoi-toi-em-hay-giet-toi-di/1327495/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.