Sau giờ học, Hải Băng và San San mau chóng chạy đến lớp Minh Khánh tìm cậu, Khải Hòa và Mẫn Nhi để cùng đi đến bệnh viện.
Vừa chạy đến đã thấy cả 3 đứng ngay trước cửa lớp.
"Anh Minh Khánh, anh Khải Hòa, chị Mẫn Nhi. Ta đi thôi." - Hải Băng gấp gáp chạy đến kéo Mẫn Nhi.
"Sao gấp gáp vậy? Có phải là em nhớ nó đến chịu không nổi đúng không?" - Mẫn Nhi nhướng nhướng mày.
Ai đó bị nói trúng tim đen, đỏ cả 2 má nhưng cố lắc léo. - "À, không phải đâu, tại em vui mừng vì anh ấy tỉnh lại thôi."
Minh Khánh véo nhẹ mũi Hải Băng. - "Chuyện của em và Thiên Phong bọn anh biết hết rồi, sao em lại phải giấu."
"Biết hết.. gì ạ?" - Hải Băng ngơ ngác.
"Chuyện em và nó quen nhau." - Khải Hòa nháy mắt rồi chạy đến vòng tay qua vai San San.
"Ơ.." - Hải Băng ngập ngừng.
Cả cô cũng không rõ là cô và cậu đã quen nhau chưa, cậu có nói muốn bên cạnh cô, có nói là yêu cô nhưng cậu vẫn chưa tỏ tình và ngỏ ý bảo cô làm bạn gái.
"Em yên tâm, bọn chị ủng hộ em và Thiên Phong. Chị cũng biết trong chuyện này có Nhã Ân, nhưng em đừng nghĩ gì nhiều, Thiên Phong không có tình cảm với em ấy đâu." - Mẫn Nhi tươi cười.
Hải Băng chỉ gật đầu không nói gì.
"Thôi, giờ chúng ta về thay quần áo, 2h Minh Khánh sẽ đến đón từng người rồi cùng đi."
____________
Chưa đến giờ hẹn là Hải Băng đã tức tốc chạy ra cổng đứng chờ, thật sự là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-muon-roi-khoi-toi-em-hay-giet-toi-di/1327491/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.