Tần Thanh Tiêu sợ Khương Ý bị gãy xương hay chấn thương ở đâu đó nên cả buổi không dám nâng cô lên, chỉ có thể ngồi bên cạnh gọi tên cô, trong lòng đau đến quặn thắt. May mắn anh cảm thấy bất an nên trở về sớm hơn dự định, nếu không, hậu quả khôn lường.
Cú ngã vừa rồi khiến Khương Ý nửa mê nửa tỉnh, hình ảnh trước mắt dần trở nên rung lắc. Bụng cô rất đau, không biết đứa nhỏ có an toàn không, trên trán Tần Thanh Tiêu cũng chảy máu rồi…
“Ý Ý!” Tần Thanh Tiêu thấy mắt cô nhắm lại thì hoảng loạn, tay chân luống cuống sờ vào mạch đập của cô.
Ở bên cạnh, Tần Thanh Lam mặt đầy máu tươi nhìn thấy cảnh này thì nở nụ cười quỷ dị:
“Ha ha, ha ha ha…”
Trong lòng cô ta không ngừng nguyền rủa, Khương Ý, tốt nhất cô hãy chết đi! Mang theo đứa trẻ trong bụng cô mà xuống địa ngục! Đây là cái giá phải trả vì dám cướp mất người mà tôi yêu nhất!
Cười một lát, Tần Thanh Lam lại khóc, cô ta nức nở thành tiếng:
“Thanh Tiêu, anh, nhìn em đi…”
Tần Thanh Tiêu hoàn toàn không chú ý đến cô ta, thậm chí vừa nãy ánh mắt lúc vô tình lướt qua mặt cô ta còn biến thành ghét bỏ, xem cô ta như thứ gì đó rất ghê tởm.
…
Bệnh viện, Tần Thanh Tiêu mặc áo sơ mi trắng dính máu đứng trước cửa, sắc mặt còn tái nhợt hơn màu áo. Anh đưa tay day trán, mệt mỏi không chịu được. Mỗi lần Tần Thanh Lam xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470251/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.