Khương Ý nỗ lực khống chế chính mình, nỗ lực để cho bản thân không đoán già đoán non.
Tin tưởng vào hắn, cô nhất định phải tin tưởng hắn!
Cô cứ như vậy, mỗi ngày sống trong lo sợ, bất an, hoài nghi, rồi tự trách, kết quả là mất ngủ liên tục.
Chờ mãi mới đến ngày nghỉ của Hoàng Cảnh Hiên, Khương Ý vui vẻ nói muốn cùng hắn ra ngoài hẹn hò nhưng trên khuôn mặt tuấn tú thoáng hiện chút miễn cưỡng:
“Để khi khác được không em?”
“Em… Được rồi, anh nghỉ ngơi đi.”
Cô hiểu hắn gần đây quá bận rộn nên không thể vòi vĩnh như một đứa trẻ, đơn giản cầm lấy chìa khóa xe, định ra ngoài cùng bạn thân.
Khương Ý ngồi xuống ghế lái, cô kéo gương trần ra, kiểm tra lớp trang điểm của mình, sau đó mới mở thùng đựng đồ đa năng bên cạnh ghế lái. Thỏi son trên tay còn chưa kịp đặt xuống, mắt cô lại nhìn thấy có một thỏi son khác đã nằm bên trong.
Nhãn hiệu xa lạ, hơn nữa còn là màu đỏ đậm mà cô ít khi nào dùng.
Khoảnh khắc phát hiện trên xe lưu lại vật dụng của người phụ nữ khác, trái tim Khương Ý như xuất hiện một khe nứt, vết rách từ từ lan tràn ra và bao trùm toàn bộ lồng ngực khiến cô không thở được.
Hắn ngoại tình ư? Làm sao hắn có thể đối xử với cô như vậy được?
Khương Ý vội vàng mở cửa xe, lên nhà tìm Hoàng Cảnh Hiên để hỏi rõ ràng. Vừa vào nhà, cô đã giận dữ quát:
“Rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470164/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.