" Thôi tôi buồn ngủ quá, đi ngủ xíu nha. Tha cho tôi đi ạ" - Tôi năn nỉ Tịnh Nhi trả lại cho tôi bình yên.
- " Đi nhá, tha cho bạn đó" - Tịnh Nhi vừa đi tôi liền gục đầu xuống bàn, thức khuya ngủ trễ mệt mỏi đó là trạng thái của tôi hiện tại. Vậy mà bây giờ lại thêm cả một mớ vấn đề.
- Trong khi tôi đang loay hoay giữa đống vấn đề hỗn loạn của mình thì bỗng có ai đó đã xoa đầu tôi. Ai đây???? Lòng tôi hoang mang là ai??? Nhưng tôi lại không dám bật dậy để nhìn, liệu có phải giả như đã ngủ là điều tốt hơn hay không để tận sau này tôi vẫn chưa hiểu ra. Có lẽ đáp án lúc bấy giờ tôi mong chờ là Mục An nhưng đến tận sau này tôi vẫn không thể có được một đáp án chính xác.
- Vì mong chờ, vì lo sợ nên tôi đã luôn không giải đáp vấn đề ấy. Sợ rằng khi mở mắt nhìn thấy lại không phải là hình bóng trong tim nên tôi đã từ chối lời mời ấy. Trốn tránh là cách mà năm ấy tôi đã luôn chọn.
- Khi tôi bật người ngồi dậy thì đáp án đã rời xa, hy vọng đôi khi là một loại hạnh phúc. Tôi của khi ấy thà rằng mang một hy vọng mơ hồ còn hơn là đối mặt với thực tế vì tôi sợ hai từ lỡ như.
- Khi tôi xoay lưng lại, ánh mắt tôi đã chạm vào Mục An tôi bối rối xoay người lại. Bỗng lúc ấy tôi nhận ra đó thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mat-troi-ngang-qua-em/2588329/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.